HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1872

"Hiên Viên Vô Thương, có phải chàng thấy ta bắt chàng rửa mặt cho nên

chàng không vui, nên không cho ta ăn thịt đúng không?" Mặt đầy đau khổ,
sợ hãi nhìn hắn, lông mày thanh tú nhíu chặt lại một chỗ!

Dung nhan như cánh hoa đào lây nhiễm vẻ dở khóc dở cười, nhìn hắn có

vẻ hẹp hòi như vậy sao? "Không phải! Mỗi bữa cơm Tam nhi chỉ ăn thịt,
đối với thân thể không tốt!" Kiên nhẫn giải thích.

"Nói bậy! Rõ ràng chính là chàng không muốn cho ta ăn thịt!" Vẻ mặt

tức giận, Hiên Viên Vô Thương đáng chết này, quá hẹp hòi rồi! Không phải
là để cho hắn rửa mặt thôi sao?

"Tam nhi, nghe lời, dù sao cũng phải ăn một chút rau cải chứ!" Đáy mắt

hàm chứa mong đợi nhìn nàng.

Vũ Văn Tiểu Tam nhìn hắn một hồi lâu, rốt cuộc xác định hắn không có

ác ý, lại nhìn bộ dáng đáng thương kia, trong lòng mềm nhũn, há miệng về
phía món ăn kia, ăn mà vẻ mặt đầy bi thương!

Cuối cùng giống như một loại ăn độc dược vậy, khó khăn nuốt xuống

món ăn đó!

"Ngoan!" Trên dung nhan tuyệt mỹ nở rộ một nụ cười làm thiên địa lâm

vào thất sắc, lần nữa gắp lên rau cải, mắt đầy mong đợi nhìn nàng.

Vẻ mặt đưa đám, cắn một cái , ở trong lòng lệ rơi đầy mặt. . . . . . Hu hu

hu. . . . . . Lòng của nàng sao lại mềm như vậy! Đều do mình quá thiện
lương rồi!

Cũng may hắn cũng không có quá ác độc, ăn vài miếng sẽ đút nàng một

miếng thịt. . . . . . Sau khi ăn xong bữa cơm này, chuyện đầu tiên nàng làm
chính là nhào tới trong ngực của hắn, khóc lớn: "Hu hu hu. . . . . . Thương
Thương, rau cải thật là khó ăn, chúng ta không bao giờ ăn rau cải nữa, có
được hay không? Hu hu. . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.