HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1877

Ăn ăn, nàng có chút buồn bực hỏi: "Thương Thương, hồi nãy chàng sao

thế?” Bộ dáng vừa rồi của hắn rõ ràng chính là đè nén đau khổ cực lớn!
Nàng há có thể không nhìn ra sao?

Lời này làm cho sắc mặt hắn lập tức cứng đờ, trên dung nhan tuyệt mỹ

lây nhiễm một vẻ đau khổ không muốn người khác biết, có chút tự giễu mở
miệng: "Tam nhi, nàng là người đầu tiên đút Thương Thương ăn cơm!"

Vừa nói ra lời này, sắc mặt nàng liền biến đổi. Lúc này rất là tức giận

nhìn hắn, rồi sau đó buông chén xuống , một cánh tay trắng nõn nhỏ dài níu
lấy lỗ tai của hắn: “Hiên Viên Vô Thương chàng giỏi lắm, chàng còn muốn
có bao nhiêu người đút chàng ăn cơm hả? Có phải chàng muốn học Hoàng
đế có một hậu cung ba nghìn giai lệ, mỗi bữa cơm đều phải có người hầu
hạ đúng không?"

Trên bộ mặt tuyệt mỹ đều là ý vị dở khóc dở cười, đây là cái gì với cái gì

hả? Sao lại thành hắn mong đợi hậu cung ba nghìn giai lệ rồi? Nhìn một
chút cánh tay nhỏ bé trên lỗ tai mình, bất đắc dĩ mở miệng: "Tam nhi,
người ta không phải ý đó. Tam nhi nhớ lại đi, trừ Thương Thương, còn có
người nào từng đút Tam nhi ăn cơm không?"

"Không có!" Chắc chắn mở miệng, kiếp trước nàng cũng không có yêu

ai, làm sao có thể cùng bằng hữu ghê tởm đút nhau ăn cơm chứ? Đời này
gả cho Hiên Viên Ngạo, cái tên sát thiên đao đó không giết nàng, nàng đã
cám ơn trời đất rồi, còn có thể đút cơm cho nàng ăn sao? Căn bản là mơ
mộng mà!

"Tam nhi ngẫm lại đi, thật không có sao?" Hắn hướng dẫn từng bước,

cặp mắt tà mị như hoa đào kia mang theo ý vị đầu độc, tựa hồ đang hướng
dẫn nàng nghiêm túc suy tư về vấn đề này.

Vũ Văn Tiểu Tam ngẩn ngơ một lúc, nhíu lông mày nhớ lại một hồi lâu,

có chút bất đắc dĩ ngẩng đầu lên: "Dường như ngoại trừ cha mẹ ta ra. . . . . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.