mắng.
Lỗ mũi Dạ Tử Mộng kéo lên, che miệng khóc chạy về phía hậu viện. . . .
. .
"Đứng lại! Ngươi quét sạch sẽ rồi sao?" Mỗ nữ đưa lưng về phía nàng ta
quát to một tiếng.
Bước chân Dạ Tử Mộng dừng lại, ngoan ngoãn trở lại vừa tiếp tục quét
sân, vừa rơi lệ. . . . . .
Thừa tướng ở một bên trợn mắt há hốc mồm nhìn, Công Tôn Bằng cũng
không tự giác nuốt một ngụm nước miếng! Trên đời cũng có một nữ nhân
mạnh mẽ thế sao? Hơn nữa còn ở trước mặt người ngoài, cứ như vậy khi dễ
thiếp thất?
Thừa tướng không nhịn được muốn nói câu công đạo: "Cái đó, vương
phi, ngài tốt xấu gì cũng là đương gia chủ mẫu, tại sao có thể. . . . . ."
"Chẳng lẽ các hạ chưa từng nghe qua, có một loại nữ nhân được gọi là
người đàn bà đanh đá sao?" Mỗ nữ nghiêng đầu liếc hắn.
Vì vậy, thừa tướng - người được xưng là miệng mồm nhất Dạ Mị đế
quốc cũng bị nghẹn họng! Nếu Hoàng Nhan Trác- người được xưng là
miệng mồm nhất Mông Man đế quốc ở đây, hai người cũng được coi như là
đồng bệnh tương lân!
Tuy Công Tôn Bằng hơi có ảo giác gặp sét đánh, nhưng dù gì ông ta
cũng là đại tướng quân ở trên chiến trường, lập tức phản ứng lại. Nhớ lại
mục đích mình đến đây, đang muốn mở miệng thì nghe thấy giọng nói Liên
Hoa truyền đến: "Công Tôn đại nhân, Vương Gia cho mời!"
Không phải nói Hiên Viên Vô Thương không ở trong phủ sao? Công Tôn
Bằng có chút kinh ngạc, nhưng vẫn đi theo Liên Hoa vào thư phòng. Có