HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2853

Vũ Văn Tiểu Tam vuốt ve cái đầu nhỏ của hắn, biết hắn muốn làm mình

vui. Mà người kia cũng không có đuổi theo nữa, bọn họ không cần phải
chạy trối chết, vì vậy liền mở miệng nói: "Vẫn là nghỉ ngơi một chút đi.
Cuồng nhi không mệt, nhưng mẫu thân mệt!" Nói xong liền ngồi xuống bên
cạnh cái cây kia.

Vào thời khắc này, một nam tử mặc áo trắng đi tới từ phía nam rừng trúc.

Trên khuôn mặt thanh nhã không có chút biểu tình nào, bước từng bước về
phía mấy người Vũ Văn Tiểu Tam.

Đây không phải là Mộ Di Tuyết sao? Có chút kinh ngạc, sao hắn lại tới

nơi này?

"Nhiếp chính vương phi, hạnh ngộ!" Giọng nói vẫn êm tai như tiếng trời,

dễ nghe như một loại âm thanh trong một hang động không đáy.

"Hạnh ngộ! Không biết tại sao Mộ công tử lại xuất hiện ở nơi này?" Tuy

nói nàng không phải rất ưa thích Mộ Di Tuyết, hơn nữa còn rất không thích
cặp mắt của Mộ Di Tuyết như có thể nhìn thấu ánh mắt của nàng. Nhưng
dù sao người ta từng dạy mình cưỡi ngựa, cho nên nàng vẫn hòa nhã với
hắn một chút.

"Tìm ngươi." Nói hai chữ đơn giản.

"Tìm ta làm gì?" Vũ Văn Tiểu Tam có chút kinh ngạc.

Mà Hiên Viên Lạc Thần và Hiên Viên Sở Cuồng ở một bên, thấy Hiên

Viên Vô Thương không đuổi theo, cho là phụ vương không cần bọn họ nữa.
Nhìn lại dáng dấp nam tử trước mặt cũng rất đẹp trai, trong lòng liền đánh
bảng cửu chương, nhưng rất nhanh lại bị mình hủy bỏ. Bọn họ vẫn không
nỡ bỏ phụ vương, nhưng tại sao phụ vương lại không đuổi theo?

Trên gương mặt anh tuấn như ngọc thoáng qua một tia phức tạp, môi

mỏng khẽ nâng lên nhưng vẫn không mở miệng. Chỉ là nhàn nhạt nói một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.