nan nuốt một ngụm nước miếng, lòng bàn chân có chút lạnh cả người,
nhưng vẫn đánh bạo nhìn Vũ Văn Tiểu Tam.
"Thế nào?" Dường như nha đầu này đã thật lâu chưa xuất hiện ở trước
mặt nàng rồi, được rồi nàng thừa nhận là bởi vì gần đây nàng có chút bỏ rơi
nàng ấy.
"Tiểu thư, người giúp Tiểu Nguyệt thay đổi cách ăn mặc có được hay
không?" Nói xong lấy bộ y phục ‘sương mù lượn lờ’ trong bọc quần áo ra,
tràn ngập mong đợi nhìn nàng. Đồng thời hàm răng run lập cập, cảm thụ
khí lạnh trên người Hi vương gia đang tỏa ra.
"Thay đổi cách ăn mặc? Hôm nay ngươi muốn đi hẹn hò sao?" Vũ Văn
Tiểu Tam rất không hiểu nhìn nàng, không có lầm chứ, nàng cũng không
nhớ Tiểu Nguyệt thích làm đẹp!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Nguyệt lúc đen lúc đỏ, dậm chân nói:
"Tiểu thư!"
Ách. . . . . ."Ngươi làm sao vậy? Chuột rút sao?" Vũ Văn Tiểu Tam rất
thật tâm trêu cợt nàng, nhưng không nghĩ tới sắc mặt nam tử trong ngực
mình càng ngày càng đen.
Chuột rút? Bộ dáng Tiểu Nguyệt nửa sống nửa chết nhìn nàng, có cần
tranh giành với nàng như vậy hay không? Dù gì nàng cũng rất trung thành
với tiểu thư!
"Tiểu thư, người hãy giúp Tiểu Nguyệt thay đổi cách ăn mặc một chút đi,
chỉ lần này thôi!" Nàng cần phải hòa một ván với tên Đình Vân đó, tức chết
nàng rồi!
"Được! Được! Được! Chờ ta cho Thương Thương ăn no đã!" Nói xong
cầm muỗng cơm nhanh chóng nhét vào trong miệng của Hiên Viên Vô