HANG DÃ THÚ - Trang 111

“Không thưa sếp. Tôi không thấy.”
Kohl bước qua phòng xem xét bàn của nghi phạm, những chiếc ghế xung

quanh. Chẳng giúp được gì cả. Ông nhăn nhó thấy gạt tàn đầy ụ, nhưng
không có đầu mẩu thuốc lá nào.

Thêm bằng chứng về sự thông minh của hắn?
Kohl sau đó cúi xuống, chạm vào một que diêm trên sàn dưới gầm bàn.
“A, phải rồi, xem này, Janssen! Vài mảnh đồ da cũng màu nâu như

chúng ta đã thấy lúc nãy. Thực sự chính là anh bạn của chúng ta. Và có
những dấu vết trong bụi ở đây, cho thấy rằng hắn có đặt ba lô xuống đây.”

“Tôi tự hỏi trong ba lô có gì,” Janssen nói.
“Rằng hắn không quan tâm đến chúng ta,” Kohl nói, cầm lên những mẩu

da này nhét vào trong một phong bì. “Vào lúc này thì không đâu. Tầm quan
trọng là chính cái túi kìa, mối liên kết nó thiết lập giữa người này với ngõ
Dresden.”

Kohl cảm ơn tay bồi bàn và với cái nhìn thèm muốn một đĩa thịt bê

chiên, ông bước ra ngoài, Janssen bám theo sau.

“Cùng hỏi hàng xóm xung quanh xem có ai thấy quý ông của chúng ta

không. Cậu lo đầu kia con phố nhé, Janssen. Tôi sẽ lo phía những người
bán hoa.” Kohl cười buồn. Những người bán hoa Berlin nổi tiếng là thô lỗ.

Janssen lôi ra chiếc khăn tay và lau lông mày. Cậu ta dường như có khẽ

thở dài.

“Mệt à. Janssen?”
“Không, thưa sếp. Không mệt chút nào.” Cậu thanh niên ngần ngừ rồi

nói thêm. “Chỉ là đôi khi công việc của chúng ta như vô vọng. Bao nhiêu
nỗ lực chỉ vì một lão béo đã chết.”

Kohl thọc tay vào sâu trong túi lôi tẩu thuốc ra, nhăn nhó nhét khẩu súng

ngắn vào cùng túi này và nó chật ních. Ông cho thuốc vào đầy tẩu, rồi nói,
“Phải, Janssen, cậu nói đúng. Nạn nhân là một lão béo tuổi trung niên.
Nhưng chúng ta là những thám tử thông minh, phải không? Chúng ta biết
có một điều gì khác ở anh ta nữa.”

“Là gì vậy sếp?”
“Rằng anh ta là con trai của người khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.