HANG DÃ THÚ - Trang 122

chúng bước đến trước mặt Paul và tay người Đức. Tức điên người vì đã vất
súng đi, Paul liếc nhìn sang bên. Người đàn ông trong ngõ nhăn nhó, “Ôi,
thẻ của chúng tôi, phải rồi, phải rồi. Tôi rất tiếc, thưa các ngài. Các ngài
phải hiểu hôm nay chúng tôi buộc phải làm việc, như các ngài có thể thấy.”
Hất đầu về phía thùng carton. “Ngoài dự kiến. Một chuyến giao nhận khẩn
cấp.”

“Hai người lúc nào cũng phải mang thẻ theo cơ mà.”
Paul nói, “Chúng tôi chỉ đi một quãng ngắn thôi.”
“Chúng tôi đang tìm một người cao lớn, mặt vest xám và đội mũ nâu.

Hắn có vũ khí. Hai người có thấy ai như thế không?”

Một cái liếc mắt dò hỏi. “Không,” Paul đáp.
Tên Áo Nâu thứ hai vỗ lên người cả Paul lẫn tay người Đức tìm vũ khí,

chộp lấy chiếc ba lô rồi mở ra, liếc nhìn vào bên trong. Hắn lôi ra cuốn
Cuộc Chiến Của Tôi. Paul có thể thấy chỗ phồng ra nơi giấu hộ chiếu Nga
và mấy đồng rúp.

Tay người Đức trong ngõ nói nhanh, “Trong đấy chẳng có gì hay đâu.

nhưng bây giờ tôi nhớ ra chúng tôi có giấy tờ xác nhận. Tìm trong thùng
carton của anh bạn đây.”

Hai tên Áo Nâu liếc nhìn nhau. Một tên cầm cuốn sách của Hitler ném

trả vào trong ba lô, đặt ba lô xuống rồi xé rách mặt thùng carton Paul cầm
trên tay.

“Như các ngài có thể thấy, chúng tôi là Anh Em Bordeaux.”
Một tên Áo Nâu bật cười, tay người Đức nói tiếp, “Nhưng ngài có thể

không bao giờ chắc chắn được. Có lẽ ngài nên mang theo hai chai này đi
xác minh.”

Vài chai rượu vang đỏ được lấy ra. Hai tên lính Xung Kích vẫy đồng bọn

lại gần. Paul khoác ba lô lên, họ đi tiếp xuống phố.

Đi hết hai khu phố nữa, tay người Đức hất đầu sang đường. “Trong đó.”

Nơi anh ta muốn nói đến có vẻ như là một hộp đêm trang trí bằng các lá cờ
Phát xít. Một tấm biển bằng gỗ viết: Quán Cà Phê Aryan.

“Anh điên à?” Paul hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.