HANG DÃ THÚ - Trang 147

thái độ nước đôi đối với Đảng, ông từng là đảng viên bí mật trong những
ngày Lạm phát kinh hoàng, sau đó rời bỏ hãng ngũ do những quan điểm
cực đoan của Hitler. Chỉ gần đây ông mới lại vào Đảng, có lẽ là miễn
cưỡng, vô tình bị cuốn vào tiến trình biến đổi của đất nước. Hoặc có lẽ vì
ông đích thực là một kẻ dễ thay đổi. Kohl không biết trường hợp nào mới
đúng.

“Vụ án tiến triển sao rồi YVilli? Vụ ngõ Dresden ấy?”
“Chậm lắm, thưa sếp.” Ông chán nản nói thêm, “Có vẻ như nguồn lực bị

trưng dụng hết. Các nguồn lực của chúng ta.”

“Phải, đang có chuyện gì đó. Báo động hay đại loại thế.”
“Đúng vậy.”
“Tôi tự hỏi cậu có nghe ngóng được gì không?” Horcher hỏi.
“Không, chẳng nghe thấy gì.”
“Nhưng chúng ta vẫn đang chịu sức ép. Họ nghĩ rằng thế giới đang theo

dõi và một người chết gần Tiergarten có thể làm xấu hình ảnh thành phố
chúng ta mãi mãi.” Ở cấp độ của Horcher, mỉa mai là một điều xa xỉ nguy
hiểm, Kohl không thể phát hiện điều đó trong giọng nói của ông ta. “Có
nghi phạm nào không?”

“Chỉ vài thông tin về vẻ ngoài, vài manh mối nhỏ. Thế thôi.”
Horcher vuốt thẳng mấy tờ giấy trên bàn. “Sẽ rất có ích nếu hung thủ

là…”

“… một người nước ngoài?” Kohl nói thêm.
“Chính xác.”
“Chúng tôi sẽ xem xét… Tôi muốn sếp làm cho tôi một việc. Nạn nhân

vẫn chưa được nhận diện. Đây là một người khuyết tật. Tôi muốn đăng ảnh
lên các tờ The People’s Obseruer và Journal, xem có ai nhận ra không.”

Horcher phá lên cười. “Một bức ảnh xác chết đăng báo à?”
“Không biết được nạn nhân là ai, sẽ là bất lợi rất lớn trong công tác điều

tra.”

“Tôi sẽ đưa vấn đề này lên văn phòng tuyên truyền, xem Bộ trưởng

Goebbels phải nói gì. Sẽ phải rõ ràng đối với ông ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.