HANG DÃ THÚ - Trang 200

hành chính, cho biết rõ ông sẽ đi đâu. Hôm nay, ông đã lưỡng lự có nên
chia sẻ thông tim này không. Nhưng tảng lờ nội quy sẽ rất khó khăn cho
Willi Kohl. Trước khi đi ông đã ghi lại, Quảng trường Tháng 11 năm 1923
và thời gian dự kiến ông sẽ quay về.

Krauss gật đầu chào. “Chỉ làm vài vòng thôi, Willi. Đang tự hỏi vụ án

tiến triển tới đâu rồi.”

“Vụ nào?” Kohl hỏi, chi tỏ ra cáu kỉnh.
“Dĩ nhiên là cái xác ở ngõ Dresden.”
“Trời ạ, dường như nhân lực của phòng chúng tôi bị rút hết rồi.” Ông nói

thêm bằng giọng châm biếm. “Vì một lý do chẳng hiểu là gì. Nhưng chúng
tôi cho rằng nghi phạm có thể đã đến đây từ trước.”

“Tôi đã nói với anh sẽ kiểm tra với các đầu mối liên hệ của mình. Tôi rất

vui lòng báo cáo rằng người đưa tin của tôi có thông tin tốt, kẻ sát nhân
thực sự là người nước ngoài.”

Kohl lấy ra tập giấy và cây bút chì. “Thế tên của nghi phạm là gì?”
“Anh ta không biết.”
“Quốc tịch của hắn là gì?”
“Anh ta không thể nói.”
“Vậy người đưa tin này là ai?” Kohl hỏi, giận điên người. “Ôi, tôi không

thể tiết lộ được.”

“Tồi cần phải thẩm vấn anh ta, Peter. Nếu anh ta là nhân chứng.”
“Anh ta không phải là nhân chứng. Anh ta có nguồn tin riêng và nó…”
“… cũng tuyệt mật,”
“Đúng vậy. Tôi chỉ báo lại với anh tin này vì thật vui khi những nghi ngờ

của anh đã được khẳng định.”

“Những nghi ngờ của tôi?”
“Rằng hắn không phải là người Đức.”
“Tôi chưa bao giờ nói thế.”
“Ông là ai?” Krauss hỏi, quay về phía người bán bánh.
“Ông thanh tra đây đang hỏi tôi về người đàn ông tôi đã thấy.”
“Nghi phạm của anh à?” Krauss hỏi Kohl.
“Có thể.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.