HANG DÃ THÚ - Trang 251

Bữa tối kết thúc tương đối sớm, khoảng một tiếng, cái nóng làm phai

nhạt đi khẩu vị của mọi người, ngoại trừ Kohl và hai cậu nhóc. Heinrich đề
nghị chơi bài. Nhưng Kohl lắc đầu. “Với bố thì không, bố sẽ hút thuốc,”
ông tuyên bố, “Và xoa bóp bàn chân, bố nghĩ vậy. Günter này, mang cho bố
một ấm nước nóng.”

“Vâng ạ.”
Kohl lấy một cái chậu ngâm chân và một ít muối. Ông ngồi xuống chiếc

ghế da trong phòng riêng, đúng chiếc ghế bố ông đã ngồi sau một ngày dài
làm việc trên cánh đồng, châm lửa rồi hút tẩu. Vài phút sau, cậu con trai cả
bước vào phòng, dễ dàng mang theo cái ấm đang bốc khói nghi ngút chắc
phải nặng đến mười cân bằng một tay. Cậu đổ đầy chậu nước. Kohl xắn tay
áo, cởi tất rồi quay mặt đi không dám nhìn nốt viêm tấy ở kẽ ngón chân cái
và những vết chai màu vàng. Ông ngâm chân vào nước nóng rồi cho thêm
muối.

“Ái chà.”
Thằng bé quay lưng đi, nhưng Kohl gọi lại, “Günter, chờ chút.”
“Vâng ạ.”
“Ngồi xuống đi.”
Thằng bé thận trọng làm theo, đặt ấm nước xuống sàn nhà. Trong đôi

mắt nó thoáng qua vẻ tội lỗi của thiếu niên. Kohl thích thú tự hỏi những tội
lỗi gì đang lướt qua tâm trí thằng bé. Hút thuốc, uống một ít rượu snap, mò
mẫm khám phá đống đồ lót của Lisa Wagner trẻ trung?

“Günter, có chuyện gì thế? Có chuyện khiến con buồn trong bữa tối. Bố

thấy rồi.”

“Không có gì đâu bố.”
“Không có gì à?”
“Không ạ.”
Bằng một giọng mềm mại nhưng kiên quyết, Willi Kohl nói, “Con nên

nói cho bố biết.”

Thằng bé đưa mắt nhìn sàn nhà, cuối cùng nó nói, “Sắp phải đi học lại

rồi ạ.”

“Trong một tháng thì chưa đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.