HANG DÃ THÚ - Trang 259

theo dõi chúng tôi. Chúng nói rằng chúng đang theo dõi anh ấy kể từ lúc
anh ấy được thả. Chúng bảo với anh ấy rằng thẩm phán đã hành động trái
luật pháp trong việc thả tự do cho anh ấy, rằng bây giờ chúng sẽ thi hành
bản án.” Cô nấc nghẹn một lúc lâu. “Chúng đánh anh ấy đến chết ngay
trước mắt tôi. Ở ngay đó. Tôi có thể nghe thấy tiếng xương anh ấy bị gãy.
Anh thấy đó…”

“Ôi, Käthe . Không…”
“… Anh thấy viên gạch bê tông kia không? Đó là nơi anh ấy ngã xuống.

Đúng thế. Viên gạch bê tông thứ tư tính từ bãi cỏ. Đó là nơi đầu Michael
gục xuống khi anh ấy chết.”

Gã vòng tay ôm lấy cô. Cô không cưỡng lại. nhưng cô cũng không tìm

thấy sự dễ chịu nào trong lần tiếp xúc này, cô đã hóa đá.

“Tháng Năm giờ là tháng tồi tệ nhất,” cô thì thầm. Rồi cô nhìn xung

quanh, nhìn vào vòm lá đan kín của cây cối mùa hè. “Công viên này có tên
là Tiergarten.”

“Tôi biết.”
Cô nói bằng tiếng Anh, ‘“Tier’ nghĩa là ‘động vật’ hoặc ‘dã thú.’ Và

‘Garten,’ dĩ nhiên là “khu vườn” rồi. Nên đây được gọi là vườn của dã thú,
nơi những gia đình hoàng gia của hoàng đế Đức đến đi săn. Nhưng theo
tiếng lóng, ‘Tier’ cũng mang nghĩa là kẻ du côn, như kiểu một tên tội
phạm. Và đó chính là kẻ đã giết người yêu của tôi, những tên tội phạm.”
Giọng cô trở nên lanh lẽo. “Ở đây, ngay trong khu vườn của dã thú này.”

Gã càng ôm cô chặt hơn.
Cô liếc nhìn một lần nữa mặt hồ, rồi vào viên gạch bê tông thứ tư tính từ

bãi cỏ. Käthe nói, “Xin anh đưa tôi về nhà đi, Paul.”

Trong tiền sảnh ngoài cửa, họ dừng lại.

Paul thọc tay vào túi gã tìm chìa khóa. Gã nhìn cô. Nhưng Käthe nhìn

chằm chằm xuống sàn nhà.

“Chúc ngủ ngon,” gã thì thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.