HANG DÃ THÚ - Trang 275

Gã hôn cô. “Có nghĩa là câu anh hỏi em đêm qua. Em vẫn sẵn sàng đi

với anh chứ?”

Cô sắp xếp lại thứ tự chén tách sứ trên khay, trong con mắt gã chúng vốn

đã hoàn hảo. “Em liều. Còn anh?”

Gã nhún vai. “Anh sẽ không để em đổi ý đâu. Sẽ là Kakfif. Không nghi

ngờ gì nữa.”

Cô phá lên cười, rồi nhíu mày. “Có một chuyện em phải nói.”
“Sao?”
“Em rất thường xuyên nêu ý kiến.” Cô nhìn xuống. “Và rất mạnh mẽ.

Michael đã từng gọi em là cơn lốc. Liên quan đến vấn đề thể thao, em
muốn nói: Em cũng có thể học cách yêu thích chúng.”

Paul lắc đầu. “Anh muốn em không thích thì hơn.”
“Không ư?”
“Rồi anh sẽ cảm thấy em thích thơ thì tốt hơn.”
Cô ép đầu mình vào ngực gã. Gã tin rằng cô đang mỉm cười.
“Em sẽ thích nước Mỹ,” gã nói. “Nhưng nếu không thích, khi tất cả

những chuyện này kết thúc, em có thể trở về. Em không nhất thiết phải rời
khỏi đất nước này mãi mãi.”

“À, anh chàng ký giả thông minh của em. Anh nghĩ rằng điều này - màn

diễn này - sẽ kết thúc sao?”

“Phải, anh nghĩ vậy. Anh nghĩ chúng sẽ không nắm quyền được lâu nữa

đâu.” Gã nhìn đồng hồ. Đã gần bảy rưỡi. “Giờ anh phải đi gặp đồng chí của
mình.”

“Vào sáng Chủ nhật à? Chà, cuối cùng em hiểu được bí mật của anh.”
Gã nhìn cô với nụ cười đề phòng.
“Anh đang viết bài về những mục sư chơi thể thao!” Cô bật cười. “Đó là

câu chuyện lớn của anh?” Rồi tiếng cười của cô nhạt dần. “Vậy tại sao anh
phải bỏ đi nhanh như thế, nếu anh đang viết về thể thao, hay những mét
khối bê tông xây?”

“Anh không phải bỏ đi nhanh thế. Mà là anh có vài cuộc họp quan trọng

ở Mỹ.” Paul uống nhanh cốc cà phê, ngoạm một miếng bánh mỳ và xúc
xích. “Còn lại em giải quyết nốt nhé. Giờ anh không đói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.