HANG DÃ THÚ - Trang 292

Giờ thì sao đây? Tay chánh thanh tra có mặt ở trụ sở vào sáng Chủ nhật

sao? Phải chăng Peter Krauss đã biết rằng Kohl bịa ra câu chuyện về
Reinhard Heydrich và Göttburg (thực ra ông ta đến từ Halle) để cứu mạng
nhân chứng, lão Rosenbaum bán thịt? Phải chăng có ai nghe trộm lời nhận
xét vô ý của ông với Janssen? Phải chăng có lệnh từ trên xuống rằng việc
thanh tra tìm hiểu về các nạn nhân Do Thái chết tại Gatow sẽ bị khiển
trách?

Kohl bước vào văn phòng của Horcher. “Thưa sếp?”
“Vào đi, Willi.” Ông ta đứng dậy đóng cửa lại, ra hiệu cho Kohl ngồi

xuống.

Tay thanh tra làm theo. Ông cũng nhìn vào mắt ông sếp, như cách ông

bảo hai cậu con trai phải làm hễ khi nào chúng nhìn ai có thể khiến chúng
khó chịu.

Một phút im lặng khi Horcher về chỗ ngồi, đu đưa tới lui trên chiếc ghế

da xa hoa, lơ đãng nghịch nghịch dải băng đỏ tuyệt vời trên cánh tay trái.
Ông ta là một trong số ít quan chức Cảnh sát Hình sự cấp cao thực sự được
đeo băng đỏ tại Alex.

“Vụ ngõ Dresden… khiến anh bận rộn đúng không?”
“Đây là một vụ thú vị.”
“Tôi nhớ những ngày điều tra, Willi.”
“Vâng, thưa sếp.”
Horcher tỉ mỉ sắp xếp giấy tờ trên bàn làm việc. “Anh sẽ đi xem Thế vận

hội chứ?”

“Tôi đã mua vé 1 năm trước rồi.”
“Thế à? Lũ nhóc nhà anh chắc mong chờ lắm nhỉ?”
“Đúng vậy. Vợ tôi cũng thế.”
“Chà, tốt, tốt.”
Horcher chưa từng nghe Kohl nói câu nào về gia đình mình. Thêm một

phút im lặng. Ông ta vuốt ve hàng ria mép mới cạo như một thói quen khi
không nghịch dải băng đỏ. Rồi nói: “Willi ạ, đôi khi cần thiết phải làm
những điều khó khăn. Đặc biệt trong công việc của chúng ta, cậu có nghĩ
vậy không?” Horcher lảng tránh ánh mắt ông khi nói câu này. Qua nỗi lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.