HANG DÃ THÚ - Trang 312

“Dĩ nhiên, thưa ngài. Tôi là một Đảng viên Quốc Xã trung thành, tin tôi

đi.”

“Nếu không mang theo thẻ thì mày không phải là Đảng viên Quốc Xã

trung thành.” Tên sĩ quan khám người gã, lật qua cuốn sổ tay, liếc nhìn các
bản phác thảo những căn phòng và kích thước. Hắn lắc đầu.

Paul nói, “Trong tuần này, tôi sẽ quay lại đây, thưa ngài. Tôi có thể mang

cho ngài một giấy phép đặc biệt và thẻ Đảng vào lúc đó.” Gã nói thêm. “Và
đến lúc đó, tôi có thể đo thảm cho cả văn phòng của ngài luôn.”

“Văn phòng tao nằm dưới tầng trệt, ở phía sau - khu vực không nằm

trong kế hoạch nâng cấp,” tên sĩ quan SS chua chát nói.

“Lại càng thêm lý do phải sắm thảm Ba Tư xịn. Thứ này chúng tôi vô

tình có vài loại nhiều hơn số lượng được phân phối. Để chúng mốc lên
trong kho thì cũng không tốt.”

Tên lính cân nhắc điều này, rồi hắn liếc nhìn đồng hồ đeo tay. “Tao

không có thời gian theo đuổi vấn đề này. Tao là Phó Chỉ huy An ninh
Schechter. Mày sẽ tìm được văn phòng của tao dưới cầu thang về bên phải.
Tên tao viết trên cửa. Giờ mày đi được rồi. Nhưng khi quay lại, mày phải
có giấy phép đặc biệt, nếu không phố Prince Albrecht sẽ chào đón mày đó.”

Khi ba người đàn ông phóng xe ra khỏi Quảng trường Wilhelm, một
tiếng còi vang lên gần đó. Paul và Reggie Morgan khó chịu nhìn ra
cửa kính xe tải bốc mùi bắp cải cháy và mồ hôi.

Webber phá lên cười. “Còi xe cứu thương thôi. Thoải mái đi.” Một lúc

sau, chiếc xe cứu thương ngoặt ở góc phố. “Tôi biết hết âm thanh của đủ
các loại xe chính thức. Một kiến thức cần biết tại Berlin ngày nay.”

Một lúc sau nữa Paul lặng lẽ nói, “Tôi đã gặp hắn.”
“Gặp ai?” Morgan hỏi.
“Ernst.”
Morgan trố mắt. “Hắn ở đó à?”
“Hắn vào văn phòng ngay sau khi tôi tới đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.