HANG DÃ THÚ - Trang 370

“Thanh tra Kohl, Cảnh sát Hình sự.” Ông giơ ra tấm thẻ Cảnh sát và

người phụ nữ nhẹ nhõm một chút, ít nhất họ không phải là Gestapo.

“Bà có biết người này không?” Janssen đưa ra tấm ảnh chụp tại ngõ

Dresden.

“Ối, là ông Morgan sống ở đây mà! Trông ông ta không… Ông ta chết

rồi sao?”

“Vâng, đúng vậy.”
“Chúa trên Thiên Đa..” Câu cảm thán đáng ngờ về mặt chính trị tắc

nghẹn trong họng bà ta.

“Chúng tôi muốn xem qua các phòng của ông ta.”
“Vâng, thưa ngài. Dĩ nhiên rồi. Đi theo tôi.” Họ bước vào một khoảnh

sân trong với một cảm giác hoang vắng, trống trải, Kohl nghĩ nó đủ sức
khiến ngay cả bản Cây Sáo Thần của Mozart cũng phải héo hon. Người phụ
nữ lắc hết bên nọ sang bên kia khi bước đi. Bà ta nói liền một mạch, “Nói
thật là, thưa các ngài, lúc nào tôi cũng nghĩ ông ấy có hơi lạ lùng.”

“Để chúng tôi lại một mình.”
“Hail Hitler,” bà ta đáp rồi lủi đi nhanh như chuột.
Kohl nhìn quanh phòng. “Giờ cậu thấy tôi đã suy luận sai như thế nào

chưa, Janssen?”

“Như thế nào thưa sếp?”
“Tôi đã cho rằng Morgan là người Đức vì ông ta mặc quần áo làm từ vải

Hitler. Nhưng không phải người nước ngoài nào cũng đủ giàu để sống ở
Under The Lindens, mua được hàng xịn nhất tại KaDeWe, cho dù đó là ấn
tượng của chúng ta.”

Janssen suy nghĩ một lát. “Đúng vậy, thưa sếp. nhưng có thể có lý do

khác để ông ta mặc loại quần áo thế phẩm đó.”

“Rằng ông ta muốn giả trang là người Đức?”
“Đúng, thưa sếp.”
“Tốt đấy, Janssen. Cho dù có khi ông ta chỉ muốn gây sự chú ý hơn là

muốn giả trang thành một trong số chúng ta. Nhưng dù là thế nào ông ta
cũng bị nghi ngờ. Bây giờ, để xem chúng ta có khám phá được bí mật này
không. Hãy bắt đầu với tủ quần áo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.