HANG DÃ THÚ - Trang 388

Willi Kohl không cho phép bất kỳ biểu hiện nào lướt qua gương mặt

mình, nhưng tạm thời ông thấy xấu hổ trước sự thật trong lời nhận xét này.
Ông quan sát Schumann thật chăm chú. Tay người Mỹ có vẻ thoải mái.
Kohl không thể phát hiện bất kỳ dấu hiệu bịa đặt nào, đây vốn là một trong
những tài năng đặc biệt của thanh tra.

“Nói tiếp đi.”
“Hôm qua tôi đã gặp gỡ Morgan.”
“Vào lúc nào? Và ở đâu?”
“Vào khoảng buổi trưa. Bên ngoài một quán bia trên phố Spener.”
Ngay cạnh ngõ Dresden, Kohl tự nhủ. Cũng vào khoảng thời gian xảy ra

vụ nổ súng. Rõ ràng nếu cần phải che giấu, anh ta sẽ không tự đặt mình vào
bối cảnh vụ giết người. Hay anh ta có che giấu điều gì? Những tên tội phạm
Quốc Xã nhìn chung là một lũ ngu si và ruột để ngoài da. Kohl cảm nhận
trước mắt ông là một kẻ rất thông minh. Ông không thể chắc được anh ta có
phải là tội phạm hay không. “Nhưng như cậu chắc chắn, Reginald Morgan
thật đã không xuất hiện. Mà là tên Taggert này.”

“Đúng vậy. Mặc dù vào lúc đó thì tôi không biết. Hắn tự xưng mình là

Morgan.”

“Và chuyện gì đã xảy ra tại buổi gặp đó?”
“Chuyện đó xảy ra nhanh lắm. Hắn bị kích động. Hắn kéo tôi vào con

ngõ này nói điều gì đó đã đến, rằng tôi sẽ gặp gỡ hắn sau. Tại một nhà
hàng…”

“Tên là gì?”
“Khu Vườn Mùa Hạ.”
“Cái nhà hàng mà cậu không uống được bia lúa mạch.”
Schumann chớp mắt, rồi nói, “Có ai thích nó không?”
Kohl cố nhịn cười. “Và cậu đã gặp lại Taggert đúng như kế hoạch tại

Khu Vườn Mùa Hạ?”

“Đúng. Một người bạn của hắn đến gặp chúng tôi tại đó. Tôi không nhớ

được tên anh ta.”

À, tay công nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.