HANG DÃ THÚ - Trang 413

đâu.”

“Nói lại cái tên hắn đi?”
Schumann đánh vần tên hắn, nói với Gordon rằng hắn có thể có liên hệ

gì đó với Bộ Ngoại giao Mỹ nhưng gã không chắc. Viên tư lệnh viết cái tên
lên một mẩu giấy rồi hét lên, “Yeoman Willets!”

Một lúc sau, một người phụ nữ xuất hiện trên ngưỡng cửa. Gordon dúi

luôn mảnh giấy vào lòng bàn tay cô ta. “Cho tôi hết mọi thông tin cô tìm
được về tên này,” ông nói. Cô ta đi ngay lập tức. Ông quay lại trên đường
dây. “Cậu có sao không?”

“Ông có phải là một phần trong chuyện này không?” Bất chấp tín hiệu

kết nối không tốt, Gordon có thể cảm thấy được con giận của người này.

“Cái gì?”
“Tất cả đều bị dàn xếp. Ngay từ đầu. Ông có phải là một phần trong đó

không?”

Gordon cảm thấy không khí buổi sáng tháng Bảy như đầm lầy tại

Washington D.C. trong và ngoài ô cửa sổ mở. “Tôi không hiểu cậu đang
nói gì.”

Ngừng một lúc, Schumann mới kể toàn bộ câu chuyện - về vụ giết

Morgan, chuyện Taggert đóng giả Morgan lừa gã và chuyện nộp gã cho
quân Phát xít.

Gordon thực sự choáng váng. “Lạy Chúa, tôi thề. Tôi không bao giờ làm

thế với người của tôi. Và tôi xem cậu là một người như thế. Tôi nói thật.”

Lại ngừng một lúc nữa. “Taggert đã nói ông không liên quan. Nhưng tôi

muốn nghe chính miệng ông nói.”

“Tôi thề…”
“Vậy thì trong hàng ngũ của ông có một kẻ phản bội đấy, Tư lệnh. Ông

cần tìm ra đó là kẻ nào.”

Gordon ngả người về phía sau, mệt lử với tin tức này. Ông chết lặng, ngó

trân trân bức tường trước mặt có đăng một số những câu trích dẫn, bằng
cấp Đại học Yale của ông và hai bức ảnh: Tổng thống Roosevelt và
Theodorus B.M. Mason, viên trung úy hải quân cứng cỏi, từng là người đầu
tiên phụ trách Văn phòng Tình báo Hải quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.