HANG DÃ THÚ - Trang 48

Chương 4

Hắn thức dậy bởi tiếng con gà gô trắng cất cánh bay lên trời từ các bụi
cây lý gai, ngay bên ngoài cửa sổ phòng ngủ của hắn ở ngoại ô
Charlottenburg. Hắn thức dậy vì mùi hoa mộc lan.

Hắn còn thức dậy vì cơn gió trứ danh ở Berlin, mà theo lời mấy thanh

niên và các bà nội trợ già, nó thấm đẫm bụi kiềm, kích thích những ham
muốn trần tục.

Hoặc là do cơn gió kỳ diệu hoặc là do con người trong thời đại nhất định,

Reinhard Ernst vẫn thấy mình đang hình dung người vợ tóc nâu quyến rũ,
28 tuổi của hắn, Gertrud. Hắn quay người sang để ngắm cô, nhưng hắn chi
nhìn thấy nửa nhăn nhúm trên chiếc giường gấp của hai vợ chồng. Hắn
không thể ngăn mình mỉm cười. Hắn mãi mãi bị kiệt sức vào những buổi
tối sau khi làm việc 16 tiếng một ngày, vợ hắn luôn dậy sớm theo đúng tính
cách của cô. Dạo sau này, khi đi ngủ hai vợ chồng còn hiếm khi nói với
nhau vài câu.

Lúc này, hắn nghe thấy từ dưới nhà vang lên tiếng bát đũa lanh canh

trong bếp. Đã 7 giờ sáng. Ernst mới chỉ ngủ được có bốn tiếng.

Hắn vươn vai, cố nhấc cánh tay đau đớn càng xa càng tốt rồi mát xa, cảm

nhận thấy miếng kim loại hình tam giác nằm gần vai hắn. Có cảm giác
quen thuộc và thật kỳ lạ là hắn thấy dễ chịu đối với mảnh đạn ấy. Ernst tin
vào chuyện gợi nhớ về quá khứ và trân trọng những kỷ vật suốt bao nhiêu
năm tháng qua, cho dù chúng đã suýt cướp mất của hắn một cẳng tay và cả
mạng sống.

Hắn xuống giường, cởi áo ngủ ra. Vì Frieda sắp đến nhà nên hắn mặc

chiếc quần cưỡi ngựa vào, bỏ lại cái áo sơ mi, đi tới phòng nghiên cứu kề
bên phòng ngủ. Tay đại tá 56 tuổi có mái tóc xám ôm khít cái đầu tròn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.