HANG DÃ THÚ - Trang 92

Chương 7

Đứng trên góc phố, tay cầm tờ Berlin Journal mềm oặt, Paul nghiên
cứu quán cà phê Khu Vườn Mùa Hạ: phụ nữ uống cà phê với đôi bàn
tay đi găng, nam giới uống bia thành từng ngụm lớn, lau bọt bia vương
ria mép bằng khăn giấy vải lanh trong hộp. Mọi người đang hưởng thụ
mặt trời buổi chiều và hút thuốc.

Paul Schumann vẫn đứng bất động, nhìn, nhìn rồi lại nhìn.
Không đúng…
Giống hệt như khi sắp chữ, nhặt các chữ cái kim loại từ hộp chữ in có

ngăn của Calitomia và sắp xếp các chữ cái và câu. “Cẩn thận mấy chữ p
q của con đấy,” bố gã luôn mồm nhắc câu đó - những chữ cái đặc biệt này
rất dễ nhầm, vì chúng là sự đảo ngược chính xác của chữ in.

Lúc này, gã đang thận trọng quan sát nhà hàng Khu Vườn Mùa Hạ. Gã

đã bỏ sót một tên Xung Kích theo dõi từ bốt điện thoại ngoài ngõ Dresden -
một sai lầm không thể tha thứ đối với một sát thủ. Gã sẽ không cho phép
chuyện đó xảy ra lần nữa.

Sau vài phút, gã cảm nhận thấy nguy hiểm không còn, nhưng gã tự nhủ,

làm sao gã dám chắc được? Có thể những người gã đang theo dõi chẳng có
vẻ gì khác thường cả: những người đàn ông bình thường đang dùng bữa, rồi
đi làm việc vặt dưới ánh mặt trời nóng bỏng, lười nhác của chiều thứ Bảy,
mà chẳng buồn chú ý đến ai trên phố.

Nhưng họ cũng có thể trông đáng ngờ, trung thành điên loạn với Phát xít

như tên trên tàu Manhattan, Heinsler.

Tao yêu Quốc Trưởng…
Gã ném tờ báo vào thùng rác, sang đường bưóc vào quán cà phê.
“Làm ơn,” gã nói với tay quản lý, “một bàn cho ba người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.