HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 116

Ông ta phát âm những từ cuối này với một vẻ châm biếm độc địa.

Tommy không thèm trả lời. Nhanh chóng, chiếc xe chậm lại rồi dừng hẳn.

- Khoan đã - Người dẫn độ án một chiếc khăn tay vào miệng Tommy

và buộc chặt một băng ngang lên trên - Chẳng qua là để đề phòng ngài điên
rồ mà kêu cứu.

Cửa xe mở và người lái xe đang đợi giúp chủ dắt người tù lên mấy

bậc. Một cửa ra vào đóng lại sau lưng họ và mùi hương phương đông làm
cho người mới đến sửng sốt. Chân ông lún sâu vào một thảm vải dầy, rồi
người ta đưa ông lên vài bậc khác vào một gian mà ông đoán là ở gian sau.
Người ta còng tay ông sau đó người lái xe đi ra và ông công tước giả tháo
giẻ ở miệng Tommy.

- Bây giờ ông có thể tự do nói. Ông có gì để nói không, ông bạn trẻ.

Tommy khạc đờm trong họng và đảo quai hàm dưới đau nhói.

- Tôi hy vọng ông không đánh mất cái can rỗng của tôi - Ông ướm hỏi

- Tôi đã đặt làm nó đặc biệt và tôi tiêu tốn cho nó cả một tài sản.

- Ông cả gan đấy!... Trừ phi ông hoàn toàn ngốc. Ông không hiểu rằng

tôi đang cầm tù ông hay sao... rằng ông hoàn toàn ở trong tay tôi và không
ai có chút cơ may nào gặp lại ông.

- Ông không tránh được màn kịch này à? Phải chăng tôi cần kêu lên

"Đồ khốn khiếp, tôi vẫn có thể làm cho ông thất bại đó". Cái màn diễn này
đã quá lỗi thời rồi.

- Và cô bé? Ông không xúc động khi nghĩ đến cô ta sao?

- Suốt thời gian bị bắt buộc giữ im lặng, tôi đã đi đến kết luận không

thể tránh được rằng ông Harker bép xép tham gia vào âm mưu và cô thư ký
bất hạnh của tôi sắp tham gia ngay vào cuộc nói chuyện vui vẻ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.