HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 61

Họ đi qua mặt đường, lướt nhìn kỹ xung quanh và lao vào lối đi. Đoạn

họ leo cầu thang và Tommy tra chìa vào ổ khóa. Trong khi thao tác, chàng
tưởng như nghe thấy Dymchurch huýt sáo sau lưng chàng.

- Vì sao ông lại huýt sáo thế?

- Không phải tôi, viên cảnh sát bị bắt chợt trả lời. Tôi lại nghĩ là ông?

- Có lẽ, có người nào đó...

Ông bị khựng lại bởi nắm tay mạnh vồ lấy ông từ phía sau và trước

khi có thời giờ kêu lên, người ta đã bịt miệng ông và trên mũi một tăm
bông tẩm thuốc mê. Tommy can đảm chống chọi nhưng vô ích. Đầu ông
bắt đầu ngoẹo đi và đất đảo dưới chân. Ông hôn mê...

Tommy tỉnh lại, bị đau nhưng hoàn toàn hồi phục mọi chức năng. Tác

dụng của thuốc gây mê chỉ thoáng qua, tuy đủ thời gian để những kẻ tấn
công nhét giẻ vào miệng để ông không kêu được.

Tommy thấy mình nằm sõng soài trong một góc của chính phòng giấy

của mình. Hai người đàn ông hối hả quanh bàn làm việc của ông và những
ngăn tủ hốc tường, họ vừa xáo lộn lung tung các thứ bên trong vừa chửi rủa
thô tục.

- Tôi muốn bị treo cổ mất thôi, thưa ông chủ, - Tên to con ném ra một

giọng khô khốc - nếu chúng ta phá căn nhà tồi tàn này mà chẳng thu được
cái gì.

- Đúng ra thì nó phải ở chỗ nào đó - Người kia đáp giọng cà khịa - vì

không tìm thấy trên người hắn, bởi dĩ nhiên nó phải ở đây.

Vừa nói hắn vừa quay lại nhìn Tommy, ông kinh ngạc nhận ra viên

thanh tra Dymchurch. Sự ngạc nhiên của ông làm tên bịp bợm thích thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.