HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 94

dòng tự tay cô ấy viết sẽ làm tôi hết sợ, trong lúc bất cứ ai có thể ký một
bức điện đứng tên bà. Càng nghĩ điều đó càng giày vò tôi. Cuối cùng, tôi đi
đến Maldon. Hôm qua, vào buổi quá trưa. Vùng ấy khá quan trọng và có
mạng lưới giao thông tốt. Thoạt tiên tôi đến hai khách sạn để hỏi tìm. Cả
hai nơi ấy tôi đều không thấy dấu vết người hứa hôn của tôi đi qua. Trên
tàu hỏa trở về Luân Đôn tôi đã đọc được quảng cáo của ngài và tôi quyết
định đến hỏi ý kiến ngài. Nếu Hermy quả đã đến Monte Carlo, tôi không
muốn báo cảnh sát theo dõi bà và gây tai tiếng. Về phần tôi, tôi không có ý
định lên thuyền đi một cuộc thám hiểm mới có lẽ tỏ ra vô ích. Tôi ở lại
Luân Đôn trong trường hợp mà... trong trường hợp mà nếu như có một thủ
đoạn bất chính nào đó chống lại tôi.

Tommy gật đầu với vẻ ngẫm nghĩ.

- Đúng ra ông nghi ngờ điều gì?

- Tôi không biết nhưng tôi có cảm giác là điều gì đó không ổn đã xảy

ra.

Bằng một cử chỉ dứt khoát, ông ta lấy ở túi ra một hộp nhỏ. Ông mở

hộp và đưa cho Tommy.

- Đây là Hermione. Tôi để lại cho ông.

Trong ảnh là một người phụ nữ cao lớn nhưng mảnh dẻ, đã qua thời kỳ

đầu của tuổi thanh xuân nhưng có một nụ cười quyến rũ và cặp mắt đẹp mê
hồn.

- Ông Stavansson, chắc ông đã nói hết với chúng tôi không quên điều

gì chứ?

- Không, không còn điều nào.

- Không còn điều nào, dù nó có vẻ vô nghĩa đến đâu chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.