HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 122

chiếc mũ được tô điểm bằng những cành hồng Trung Quốc, mà giờ đang để
một bên bàn làm việc của anh, hai sợi ruy băng nhung nhẹ nhàng buông
xuống sàn.

Màu hồng của chiếc đầm dài phản chiếu màu hồng lên hai má Amanda,

trong khi chiếc váy đơn giản làm nổi bật dáng người đầy đặn của cô. Ngoài
trừ sự quan tâm đáng kể của Jack về trí thông minh của cô, thì anh không
thể không nghĩ cô là viên kẹo bon bon bé nhỏ. “Những tác giả,” anh mỉm
cười thì thầm.

“Mọi người ai cũng đều nghĩ tác phẩm của mình là hoàn mỹ, và bất cứ

người nào cố sửa dù chỉ một chữ thôi cũng bị coi là một thằng ngu.” “Còn
những người biên tập lại tự xem bản thân mình là người thông minh nhất
mà họ biết,” Amanda ném trả lại. “Vậy tôi sẽ gọi người khác xem qua nó
nhé”—anh chỉ tay về phía tờ giấy cô đang cầm—“và đưa ra ý kiến thứ ba?”
“Mọi người ở đây toàn làm việc cho anh,” cô chỉ ra.

“Bất kể người nào anh gọi đến đều sẽ chắc chắn đứng về phía anh thôi.”

“Cô nói đúng đó,” anh vui vẻ thừa nhận. Anh đưa tay về phía tờ giấy mà cô
đang nắm chặt quá mức. “Đưa đây nào, Amanda.” “Cô Briars, thưa anh,”
cô khôn ngoan đáp trả, và mặc dù cô không phải hoàn toàn là mỉm cười, thì
anh cũng cảm giác rằng cô cũng thích thú kiểu đối thoại này nhiều giống
như anh.

“Tôi sẽ không đưa anh tờ giấy này. Tôi nhất quyết giữ nguyên nó trong

bản thảo. Anh làm gì được nó nào?” Lời thách thức đã vượt quá sức chịu
đựng của Jack. Họ đã cùng nhau hoàn thành rất nhiều việc vào sáng hôm
đó, và bây giờ anh sẵn sàng đùa giỡn. Có thứ gì đó về Amanda gần như
thúc giục anh làm cô mất thăng bằng.

“Nếu cô không đưa nó cho tôi,” anh dịu dàng nói, “thì tôi sẽ hôn cô đấy.”

Amanda chớp mắt trong ngạc nhiên. “Cái gì?” cô yếu ớt hỏi lại. Jack chẳng
buồn lặp lại lời mình, với những từ ngữ vẫn cứ trôi lơ lửng trong không khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.