HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 139

như cái bình hơ trước lửa, áp lực của hơi nóng hút những cảm xúc vào bên
trong.

Cô ao ước được chạm vào những sợi tóc óng mượt bồng bềnh của anh,

và làn da rắn rỏi láng mịn, mạch đập bên dưới cổ họng anh. Cô muốn làm
hơi thở anh bị hụt lại trong họng, và nghe anh thì thầm những tiếng Xen-tơ
với cô lần nữa. Có bao nhiêu người phụ nữ đã khao khát được sở hữu anh,
cô bất chợt nghĩ trong sầu muộn.

Cô băn khoăn tự hỏi liệu có bất kỳ ai đã từng thực sự hiểu được anh, liệu

anh có bao giờ để bất cứ người đàn bà nào được chia sẻ những bí mật thầm
kín tận sâu trong trái tim mình. “Còn anh thì sao nào?” cô hỏi. “Chắc hôn
nhân sẽ là sự sắp đặt có lợi đối với người đàn ông như anh nhỉ.” Devlin
ngồi ngửa ra ghế và chăm chú nhìn cô với nụ cười bị lấp ló ở một khóe
miệng.

“Nếu thế thì sao?” anh hỏi giọng dịu dàng nhưng đầy thách thức. “Thì

sao à, anh cần một người vợ để quán xuyến mọi thứ và đảm đương vị trí bà
chủ nhà, và còn để tâm sự nữa chứ. Và nhất định anh phải mong có con cái,
hoặc một người thừa hưởng việc kinh doanh và gia sản của anh đúng
không?” “Tôi không phải lấy vợ để được bầu bạn,” anh chỉ ra.

“Và tôi đếch quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với tài sản của tôi một khi tôi

qua đời. Vả lại, thế giới này có đủ trẻ em rồi—tôi sẽ giúp thế giới một việc
là từ chối gia tăng thêm dân số.” “Anh hình như không thích trẻ con,” cô
nhận xét, mong đợi anh phủ nhận lời phát biểu đó.

“Đặc biệt không.” Amanda chợt giật mình trước câu trả lời thật lòng của

anh. Người không thích trẻ con thì thường cố giả vờ nói khác đi. Thể hiện
sự quý m với trẻ con là một điều tử tế, ngay cả với những đứa hay khóc mè
nheo, cư xử không phải phép hay thường làm những chuyện để phải bị
trách mắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.