HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 154

Cô chải tóc mình cho đến khi nó khô hẳn thành một mớ tóc quăn màu

nâu đỏ. Khéo léo, cô xoắn nó lại thành một cuộn ngay trên đỉnh đầu, và để
cho vài sợi tóc xoăn đong đưa quanh trán và mặt mình. Với sự giúp đỡ của
Sukey, cô khoác lên người chiếc váy lụa sọc màu ngọc lục bảo với hai dải
băng nhung màu xanh ở viền áo.

Hai ống tay áo bằng nhung dài túm lại ở cổ tay bằng một chiếc đính hạt

hình giọt nước màu ngọc bích, và cổ áo hình vuông được cắt đủ sâu để lộ ra
một chút khe hở hấp dẫn của khuôn ngực. Nhượng bộ trước tiết trời lạnh
lẽo, cô phủ một khăn choàng vai có tua lụa màu đỏ rượu vang.

Cô đeo một đôi bông tai kiểu Flemish trông giống như hình giọt nước

bằng vàng khẽ đong đưa ở hai bên cổ. Ngắm nhìn toàn bộ hình ảnh phản
chiếu trong gương, Amanda mỉm cười hài lòng, vì biết rằng cô chưa từng
trông tuyệt hơn thế này bao giờ. Không cần phải bẹo má thì chúng cũng đã
ửng hồng lên với sự phấn khích.

Chỉ còn đánh một chút phấn lên chiếc mũi, và xức nhẹ nước hoa ở phía

sau tai, thì cô đã sẵn sàng đi dự tiệc. Đi thơ thẩn đến bên ô cửa sổ, Amanda
nhắp một hớp trà nguội, và cố gắng làm cho trái tim đang nhảy cẫng của cô
dịu lại khi trông thấy xe ngựa mà Devlin gởi tới đón cô đã đến.

“Thật là ngớ ngẩn làm sao khi đến từng tuổi này mà mình còn cảm thấy

giống như Cinderella” cô cộc cằn lẩm bẩm với bản thân, nhưng cảm giác
háo hức ấy vẫn còn mãi khi cô vội vàng xuống bậc thang để tìm cái áo
choàng không tay của mình. Sau khi anh hầu đưa tay đỡ cô bước vào trong
xe ngựa, trang bị đầy đủ với lò sưởi và tấm mền dày bằng lông thú,
Amanda nhìn món quà gói nằm trên ghế.

Ngập ngừng cô chạm vào cái nơ màu đỏ tươi nằm ngay trên đỉnh gói quà

vuông nhỏ, và rút ra một tấm thiệp đã được đặt bên dưới dải ruy băng. Một
nụ cười nhếch lên trên môi cô khi đọc lời ghi chú ngắn gọn. Mặc dù món

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.