Anh có khả năng hủy diệt cô, cô hoảng sợ suy nghĩ. Chỉ với vài từ, và có
thể cùng với sự xác nhận công khai từ bà Bradshaw, anh có thể phá hỏng
danh tiếng, sự nghiệp của cô … khả năng tự nuôi sống bản thân của cô.
“Anh Devlin,” cô cuối cùng cũng xoay sở lên tiếng với thái độ cương nghị
nhất.
“Có lẽ anh sẽ cần giải thích làm thế nào và tại sao anh lại đến nhà tôi
tuần rồi, tại sao lại lừa dối tôi.” Bất chấp thái độ thù địch và sợ hãi rành
rành ra đấy của mình, Amanda Briars nhìn thẳng vào mắt Jack, tia nhìn của
cô sáng lên đầy thách thức. Cô không phải là kẻ hèn nhát.
Jack đang trải nghiệm cùng một sự nhận thức rõ ràng mà anh đã cảm
nhận được ngay giây phút đầu tiên gặp cô, ở bậc thềm nhà cô. Cô là một
phụ nữ lộng lẫy, với làn da mượt như nhung và mái tóc quăn nâu vàng,
dáng người rõ ràng gợi tình của cô … và anh là người đánh giá cao những
phẩm chất cao quý khi anh nhìn thấy nó.
Những đường nét của cô thật dễ thương, dù không chính xác là đẹp,
nhưng đôi mắt … ừm, chúng thật khác thường. Một màu xám sắc sảo …
màu xám nhạt của cơn mưa tháng Tư … một đôi mắt có hồn, và thông
minh. Có điều gì đấy về cô làm anh muốn mỉm cười. Anh muốn hôn lên cái
miệng bà-cô-chưa-chồng cứng nhắc của cô cho đến khi nó trở nên mềm
mại và ấm áp tràn đầy đam mê.
Anh muốn mê hoặc và trêu ghẹo cô. Hơn hết thẩy, anh muốn biết người
đã viết cuốn tiểu thuyết với nhiều những nhân vật có vẻ bề ngoài đ đắn
nhưng lại che dấu những cảm xúc nguyên sơ. Đáng lý ra cuốn tiểu thuyết
như thế phải được viết bởi một người phụ nữ từng trải đời, chứ không phải
là một bà cô chưa chồng sống ở nông thôn.
Những lời văn của cô đã ám ảnh anh rất lâu trước khi anh gặp cô. Bây
giờ, sau lần gặp gỡ như trêu ngươi ở nhà cô, thì anh lại muốn ở cô nhiều