HẠNH PHÚC NGAY BÊN CẠNH - Trang 154

“À, chủ nhà tới thu tiền hôm lễ Giáng Sinh, anh đã thanh toán tiền

thuê năm nay.” Anh đang đánh răng, mở cửa cho cô, nói năng không rõ
ràng.

“Sao anh không nói cho em biết, em nên chi một phần của mình mà.”

Anh uống một ngụm nước rồi nhổ ra bọt kem đánh răng, lặp lại mấy

lần như thế, rồi mới lấy khăn mặt bên cạnh lau miệng: “Không sao cả.”

Cô đi qua tựa vào cạnh cửa hỏi: “Cái gì gọi là không sao cả, em nên

chi trả chứ.”

Cô vẫn có chút khuynh hướng chủ nghĩa nữ quyền, nhưng Gia Hoà

nói cô là một người “không hoàn toàn có chủ nghĩa nữ quyền”.

Dư Chính quay người lại xoa xoa khuôn mặt quật cường của cô: “Đồ

ngốc, cái gì có thể làm giúp em, anh nhất định sẽ làm, những chuyện này
đối với anh mà nói đều không sao cả.”

Cô nhìn anh, trong nháy mắt chợt hiểu được, những năm gần đây tuy

rằng bản thân cô long đong không có chí tiến thủ, nhưng cô vẫn trải qua
cuộc sống vui vẻ, tất cả đều là vì bên cạnh có Dư Chính.

Cô ôm lấy anh chỉ mặc chiếc áo thun mỏng manh: “Em có gì tốt chứ?”

“Chẳng có gì tốt cả.” Anh cũng ôm cô, khẽ cười.

“Vậy anh còn yêu như vậy.” Mặt cô đỏ lên, thừa nhận biết anh yêu

mình.

“Thì yêu em chẳng có gì tốt cả.” Anh nói rất tự nhiên.

Cô lắng nghe mà cảm động.

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.