HẠNH PHÚC NGAY BÊN CẠNH - Trang 89

Bảo Thục nhìn xung quanh, nơi đây quả là phòng của Dư Chính,

nhưng mà anh không có ở đây.

Tối hôm qua thật giống như một giấc mộng, song, cô biết tất cả đều là

thực sự.

Cô nằm thẳng trên giường, nhìn trần nhà loang lổ.

Cô và Dư Chính, vậy mà thiếu chút nữa là làm rồi. Chỉ thiếu một chút.

Nếu tối qua không thiếu một chút đó, như vậy hiện giờ bọn họ sẽ như

thế nào?

Anh sẽ cười hôn cô hay là xoay lưng về phía cô, sẽ ngọt ngào hay là

hối hận?

Cô không biết.

Nhưng cô biết, giờ phút này cô phải giả vờ không biết tối qua đã xảy

ra chuyện gì.

Bỗng nhiên một hồi đau nửa đầu khiến cô rên rỉ, Dư Chính đi đến, hỏi

cô hai câu, sau đó anh ra ngoài rót một ly nước ấm đưa cho cô.

“Tớ đi xuống mua thuốc giảm đau.” Anh xoay người đi ra ngoài.

“Dư Chính,” cô gọi anh lại, nhưng chính cô cũng không biết vì sao

muốn gọi anh lại. Cô nhất định có chuyện phải nói với anh, nhưng không
biết nên nói thế nào.

“Cảm ơn cậu.” Cô chỉ có thể nghĩ ra câu này.

Dư Chính mỉm cười, giống như nói không có việc gì.

Nhưng đây không phải là câu trả lời mà cô muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.