HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 139

Anh, mà hôm qua lúc tôi mải khóc vì lo lắng, Quang Anh đã đọc hết bức
thư ấy rồi. Không biết anh có để tâm chuyện đó hay không? Dù sao, tôi
chưa từng nói mình thích anh, và anh cũng chưa từng nói anh thích tôi. Tôi
hy vọng mình không bị lầm tưởng về thứ tình cảm anh dành cho mình,
cũng không ngộ nhận tình cảm tôi dành cho anh.

Hai chúng tôi xuống xe ở đầu chợ huyện là hơn ba giờ chiều. Quang Anh

rủ tôi đạp xe lên đê ngắm hoa cải. Qua mấy ngày mưa, hôm nay trời đã
hoàn toàn tạnh ráo, những vũng lầy lội trên đê cũng khô săn lại, tạo thành
những gờ đất lồi lõm. Hoa cải nghiêng nghiêng theo chiều gió, cánh hoa
tung bay, mùi hương cay nồng làm cho người ta có cảm giác ấm áp khó tả.
Quang Anh kể cho tôi nghe vài câu chuyện cười thời anh còn đi học trên
Hà Nội, nhờ đó mà lòng tôi cũng nhẹ đi rất nhiều. Chúng tôi cứ mải miết
ngồi bên nhau, quấn quít không nỡ rời, ngây ngô và vụng dại. Chỉ là chúng
tôi không biết, đang đợi phủ xuống đầu chúng tôi là sóng gió ngập trời, là
chín năm xa cách, là chín năm ròng đợi chờ trong mòn mỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.