HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 206

với nhau mấy tuần, tôi thấy anh suốt ngày ngồi kè kè với nó ở ghế đá sân
trường, thì ra là nó hẹn anh để hỏi bài. Dạo ấy tôi tức lắm, còn Quang Anh
ngốc nghếch và tốt bụng thì có biết gì đâu. Sau tôi cấm anh không được
qua lại gì với Vy luôn. Anh nghe lời tôi quá, thành ra tôi lại tự lấy đá đập
vào chân mình.

Tôi đánh mất Quang Anh theo cách ấy, thêm vài nguyên nhân khác mà

mãi tận sau này tôi mới biết. Chúng tôi lạc mất nhau gần mười năm trời,
đơn phương chờ đợi nhau gần mười năm trời, cố chấp yêu nhau gần mười
năm trời mà không có một chút tin tức gì từ người còn lại. Tình cảm đôi khi
thật kỳ lạ, đôi khi người ta bỏ nhau thật dễ, đôi khi người ta lại giữ mãi một
bóng hình trong tim, có lúc tưởng chừng đã quên, nhưng sau cùng nhận ra
một điều rằng, mình chẳng thể ở bên ai khác ngoài người ấy được.

Quang Anh đi mà không hẹn ngày trở lại. Tôi những tưởng vì thế mà

mình có thể quên được anh. Sau này, trong suốt thời gian dài ấy, tôi có hẹn
hò với dăm ba chàng trai khác. Họ đều dành cho tôi sự quan tâm theo
những cách rất riêng. Chỉ là, mỗi lần họ chạm vào tôi, tôi lại hốt hoảng
nhận ra mình không thể ôm họ, hôn họ một cách tự nhiên được. Quang Anh
của tôi, chàng trai mười tám tuổi đã từng cùng tôi đi qua thời yêu đương
vụng dại ấy, mãi mãi vẫn án ngữ nơi cánh cửa con tim tôi, khiến tôi không
thể mở lòng ra với ai được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.