HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 141

đẹp đẽ gì đâu. Như là đi xưng tội cả với nhau! Còn ở đây, tôi có thể nói với
anh rằng luôn như mở hội! Đích thực là một ngày 15 tháng Tám

[65*]

. Suốt

từ đây đến tận Sahara đều thế! Anh nghĩ mà xem!

Lão dừng lại, thở dài, lầu bầu trong mồm, hai ba lần văng tục: “Đồ

cứt!”, thấm mồ hôi và lại tiếp tục câu chuyện.

- Nơi anh đến làm việc cho Công ty, nằm trong rừng sâu, ẩm thấp

đấy... Cách đây mười ngày đường... Trước hết là biển... Rồi đến sông. Anh
sẽ thấy một con sông đỏ ngầu. Và phía bên kia là bọn Tây Ban Nha

[66*]

...

Cái cậu mà anh sẽ đến thay ở phân xưởng ấy, là một thằng đại xỏ lá, anh
ghi nhớ lấy nhé... Giữa chúng ta với nhau, tôi nói để anh biết... Không có
thể nào mà bắt được nó giao lại sổ sách thanh toán đâu, cái thằng cứt ấy!

Không có cách nào đâu! Tôi đã bao nhiêu lần triệu nó về mà nó cứ ì

ra!... Con người ta mà sống một mình là khó giữ lâu được cái tính lương
thiện đâu, rồi anh xem! Anh cũng sẽ thấy cái đó!... Hắn ta viết cho chúng
tôi rằng hắn ốm... Tôi cũng muốn tin là thế! Ốm! thì tôi đây cũng ốm chứ!
Nhưng ốm thì có nghĩa gì nhỉ? Mọi người đều ốm cả cơ mà! Anh cũng thế,
rồi anh cũng sẽ ốm, chẳng mấy lúc đến lượt anh sẽ thêm vào đó! Nhưng
đấy không phải là lý do! Hắn ốm thì kệ xác hắn! Phải lo đến Công ty trước
đã! Đến nơi, cần nhất là trước hết anh đòi hắn kiểm kê!... Ở chi nhánh có
đủ lương thực cho ba tháng đấy và lại còn hàng hóa cũng ít nhất đủ dùng
cho cả năm... Anh sẽ không thiếu những cái ấy đâu! Chớ có đi vào ban đêm
đấy... Anh phải cảnh giác! Những thằng da đen của hắn, hắn có thể phái ra
đón anh ở ngoài biển, nhưng chúng nó ném anh xuống biển không chừng
đấy. Hắn có thể đã xúi bẩy bọn này! Mà bọn này ranh ma cũng chẳng kém
gì hắn đâu! Tôi chắc thế! Hắn có thể đã rỉ tai bọn đen mấy lời về anh!... Ở
đây vẫn là thế mà! Anh nhớ mang theo thuốc kí ninh nữa, phần thuốc của
anh, cho anh, với anh, trước lúc khởi hành... Chớ có dùng thuốc của hắn,
rất có khả năng hắn bỏ cái gì vào đấy!

Lão giám đốc căn dặn tôi bằng ấy thứ, xem thấy đã đủ, lão đứng dậy

có ý muốn xua tôi đi. Cái mái trên đầu chúng tôi bằng tôn, có bao nhiêu
nóng là cái mái tôn ấy dồn hết cả lên đầu chúng tôi tưởng như nặng đến hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.