HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 15

trận tiền. Thế mà cậu ta, cái cậu kỵ sĩ chạy bộ ấy, lại còn làm ra vẻ hoan
nghênh cuộc chiến tranh ấy, khi dấn thân vào.

Dưới cái nhìn miệt thị đó, cậu chàng đưa thư chuệnh choạng lập

nghiêm, hai tay duỗi thẳng theo đường khâu của ống quần, như tư thế
thường thấy trong những trường hợp tương tự. Anh chàng lảo đảo lắc lư,
người cứng đơ, trên gò cao, mồ hôi vã ra chảy ròng ròng xuống cổ, hai hàm
răng run cầm cập phát ra những tiếng ú ớ như một con chó ngủ mơ. Không
còn làm sao mà biết được rằng cậu ta muốn nói với chúng tôi hay muốn
khóc.

Mấy thằng Đức chồm hỗm ở phía đằng kia con đường cũng đúng lúc

thay xong binh khí. Bây giờ chúng nó dùng súng liên thanh để chơi tiếp
những trò ngu xuẩn của chúng; cứ như là chúng nó xòe lửa từng bao diêm
lớn một; xung quanh chúng tôi đạn bay vun vút như đàn ong vỡ tổ.

Rồi thì anh chàng cũng mở được miệng, làm liền một lèo:
-Thưa đại tá, thầy đội Barousse vừa hy sinh.
-Sao nữa?
-Trình đại tá, thầy đội bị giết trong khi đi tìm chiếc xe chở bánh trên

đường Étrapes.

-Sao nữa?
-Thầy đội bị một quả trái phá nổ tung.
-Rồi sao nữa, đồ khốn kiếp!
-Thưa, có thế thôi ạ, trình đại tá.
-Chỉ có thế thôi à?
-Thưa vâng, tất cả chỉ có thế, thưa đại tá.
-Thế còn bánh thì sao? đại tá hỏi.
Đó là đoạn kết của cuộc đối thoại, vì tôi vẫn nhớ được rằng ông ta chỉ

còn đủ thì giờ để hỏi lại vỏn vẹn có một câu: “Thế còn bánh thì sao?” Rồi
tất cả cũng chỉ có thế. Và liền sau đó thì chẳng có gì ngoài lửa cháy và
những tiếng đạn nổ kèm theo. Tuy nhiên trong những tiếng nổ ấy có một
tiếng nổ chát chúa chưa từng thấy. Ngay lập tức, tôi thấy nó tận mắt, nghe
tận tai, đầy cả mồm miệng, mặt mũi, ngỡ rằng mình đã hết đời rồi, đã biến
thành lửa, thành tiếng nổ luôn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.