HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 16

Nhưng không, lửa tan đi, còn tiếng nổ thì cứ oang oang mãi trong đầu

tôi, rồi như có ai đó đứng đằng sau xô đẩy khiến cho chân tay tôi run lên
bần bật như sắp sửa rụng rời ra khỏi người. Cứ thế, hai tay hai chân như
rụng ra rồi lại lắp vào như cũ. Khói đạn cay sè hai mắt khá lâu, mùi thuốc
súng, mùi diêm sinh hăng hắc bám quyện lấy người như muốn trừ tiệt mọi
giống chấy rận trên toàn trái đất này.

Liền ngay đó, tôi nghĩ đến thầy đội Barousse bị tan xác như cậu chàng

nọ cho biết, đó là một tin hay. Càng tốt! Tôi nghĩ luôn thế này: “ít ra thì
cũng bớt đi được một thằng chó chết trong trung đoàn”. Hắn ta đã có ý
muốn lôi tôi ra hội đồng kỷ luật chỉ vì một hộp thịt. Tôi tự nhủ: “Thôi thì
thằng nào có phận thằng ấy”. Về mặt đó, phải thừa nhận rằng đôi lúc chiến
tranh cũng có vẻ phục vụ được cái gì. Tôi còn biết rõ ba bốn thằng rác rưởi
khốn kiếp khác trong trung đoàn mà tôi có thể sẵn sàng trợ giúp chúng nó
tìm được những viên trái phá như Barousse.

Còn đối với ông đại tá, tôi chẳng muốn nghĩ điều gì xấu cho ông ta.

Hơn nữa ông ta cũng đã chết rồi. Trước tiên là tôi sẽ chẳng còn được thấy
ông ta nữa. Ông ta đã bị phát đạn nổ hất tung qua cái gò nổi, sóng soài bên
sườn gò, và thế quái nào lại rơi luôn vào vòng tay cu cậu kỵ sĩ chạy bộ. Cái
anh chàng đưa thư ấy cũng toi mạng. Hai người từ nay sẽ mãi mãi ôm
nhau, chỉ tội cho cậu kỵ sĩ bị cụt mất đầu, còn lại có cái cửa mở phía trên
cổ, máu vẫn sôi ùng ục ở bên trong như nồi hầm mứt quả. Ông đại tá thì
bụng phanh ra toang hoác ruột gan, mặt nhăn nhúm lại đến phát khiếp.
Chắc ông ta đã phải qua một cơn đau ghê gớm sau khi trúng đạn. Thôi cứ
kệ xác ông ta! Giá mà ông ta chịu rời khỏi chỗ này từ lúc những phát đạn
đầu tiên bay đến thì đã không nên nông nỗi.

Cả mấy tảng thịt ấy đều tuôn máu xối xả.
Cả hai bên phải trái hiện trường, đạn vẫn nổ liên hồi.
Không chút chần chừ, tôi bỏ đi luôn, và thật sung sướng có được cái

cớ đẹp đẽ để đánh bài chuồn. Thậm chí còn hát lẩm nhẩm trong mồm, tung
tăng bước chân như anh chàng vừa thắng cuộc đua thuyền leo lên bờ với
đôi cẳng trông đến kỳ cục. “Chỉ một phát trái phá! Chỉ cần một phát trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.