HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 189

hai” thì tôi kém cỏi hơn. Tôi vẫn chưa đạt được kết quả trong cái trò này.
Tôi đã giẫm nát nhiều con sâu. Tôi nản chí. Đành để cho chúng bò vào
trong lều như lũ bạn. Liên tiếp hai trận mưa giông lớn, trận thứ hai kéo dài
suốt ba ngày, nhất là về đêm. Thế là được uống nước mưa hứng vào bi
dông, cũng âm ấm đấy, nhưng đành thế thôi... Đống vải trong cái kho con
con mủn ra dưới những trận mưa xối xả khiến cho lớp nọ dính bết vào lớp
kia trở thành thứ hàng nhơ nhớp kinh người.

Đám người da đen tốt bụng kiếm cho tôi những bó dây rừng để cột lại

cái lều, nhưng chỉ uổng công, vì lá lợp vách, chỉ một cơn gió nhẹ cũng đã
hất cả lên mái, vỗ phành phạch như những cánh chim phải đạn. Đành chịu
thế thôi. Nhưng cũng vui được với nhau.

Đám da đen, trẻ con cũng như người lớn, rõ ràng là họ sống hoàn toàn

thân mật với tôi trong cơn bại hoại này. Họ vui vẻ. Một cuộc tiêu khiển lớn.
Họ ra vào nhà tôi (nếu có thể gọi là nhà) tùy thích. Tự do. Chúng tôi làm
hiệu để hiểu nhau. Giá mà không bị sốt rét có lẽ tôi đã để công học tiếng
của họ. Tôi ít thì giờ quá. Còn về món lửa lấy từ đá, tuy tôi có tiến bộ,
những vẫn chưa nhóm được lửa theo cách rất hay, rất nhanh của họ. Tôi
còn bị nhiều tia lửa bắn vào mắt làm cho những người da đen ấy cười nhộn
lên.

Những lúc không phải nằm gí vì sốt trên giường gấp hay phải đánh

lửa, tôi chỉ còn lo đến việc báo cáo với “Pordurière”. Thật kỳ cục khi người
ta phải vất vả tìm cách vượt qua nỗi khiếp sợ trước việc làm sáng tỏ những
chuyện không bình thường. Tất nhiên là tôi vẫn nhớ nỗi khiếp sợ mà mẹ đã
truyền cho tôi:

“Đứa nào ăn cắp một quả trứng... Rồi một con bò, cuối cùng thì nó sẽ

giết luôn cả mẹ nó”. Người ta khổ sở đã nhiều để cố mà giũ sạch những cái
đó đi. Nhưng được dạy dỗ từ tấm bé nên những cái đó cứ gây khiếp sợ cả
sau này, nhất là vào những lúc khó khăn, không biết bấu víu vào đâu. Nhu
nhược làm sao! Chỉ còn biết gỡ ra theo số mệnh thôi. May thay, số mệnh
thì lớn vô cùng. Trong khi chờ đợi, chúng tôi, cái đại lý này và tôi, ngày
càng lún xuống. Chúng tôi sắp biến vào trong lớp bùn sau mỗi trận mưa rào
lại quánh hơn, dầy đặc hơn. Đang mùa mưa. Cái gì hôm qua còn cứng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.