HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 196

Người phờ phạc, tôi cảm thấy không còn sức để mà chú ý đến cái mùi mới
của thừng chão và nhựa đường. Không khí mát mẻ hơn trong cái xó xỉnh
của con người vật lộn với sóng gió này, nơi tôi được tống vào đúng ngay
dưới cái cửa sổ mở toang. Họ bỏ tôi nằm đó một mình. Tất nhiên cuộc hành
trình cứ tiếp tục... Nhưng cuộc hành trình nào đây? Tôi nghe thấy những
bước chân trên boong, một cái boong bằng gỗ, ngay bên trên mũi tôi và
những tiếng nói, những tiếng sóng vỗ vào mạn.

Thật hiếm có những trường hợp mà cái sống trở lại bên giường bệnh

của anh, nơi anh đã thế rồi, lại không mang một hình thức nào khác hơn là
một trò chơi đểu cáng. Cái trò mà những kẻ ở San Tapera chơi với tôi có
thể liệt vào loại đó. Phải chăng họ đã lợi dụng tình trạng tôi đang hôn mê
dầm dề mà đổi tôi lấy việc trang bị cho một chiếc thuyền ga-le? Tôi tin
rằng đó là một chiếc thuyền đẹp, đầy đủ các mái chèo, căng những cánh
buồm đỏ thắm, một chàng trai trên người vàng rực, một con thuyền được
lót đệm ở những chỗ dành cho các sĩ quan, trên mũi thuyền treo một bức
tranh sơn dầu cá thu tuyệt đẹp vẽ hình Infanta Combitta mặc quần áo thể
thao. Sau này người ta giải thích cho tôi rằng cô ta bảo trợ cho cái Vương
quyền đó bằng cái tên và bằng cặp vú của cô ta, và con thuyền đang chở
chúng tôi được hưởng cái vinh dự vương giả ấy của cô. Kể cũng sướng!

Ngẫm nghĩ về cuộc phiêu lưu, tôi thấy dẫu sao thì, giá có ở lại San

Tapeta, còn đang ốm như một con chó, mọi cái đều quay cuồng, có thể chắc
chắn là bị bỏ đói ở nhà ông linh mục, nơi đám da đen đã đặt mình ở đấy...
Quay về Fort-Gono ư? Vậy là để hoài phí ở đó cái tuổi xanh hoạt bát của
mình chỉ vì chuyện sổ sách thôi ư?... Ở đây ít ra còn nhúc nhích và đã thấy
được hy vọng... Chắc hẳn lão thuyền trưởng Infanta Combitta cũng phải
suy nghĩ chán mới đánh liều mua tôi vào lúc nhổ neo, dù có trả ông linh
mục với cái giá rẻ mạt. Lão ta chịu thiệt tất cả tiền bạc trong vụ mua bán
này. Có thể là lão mất tất. Lão tính lợi dụng không khí tốt lành của biển
khơi để làm cho tôi khỏe lại. Lão xứng đáng với phần thưởng dành cho lão.
Lão sắp thắng vì tôi đang khá hơn lên và tôi thấy rất bằng lòng về việc này.
Tôi vẫn còn mê sảng nhiều nhưng với một lô gích nào đó... Từ lúc thấy tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.