HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 197

mở mắt, lão thường xuống thăm tôi dưới cái xó ấy, đội mũ lông chim của
thuyền trưởng hẳn hoi. Lão hiện ra trước mắt tôi như thế.

Lão rất vui thấy tôi cố nhỏm dậy khỏi ổ mặc dầu cơn sốt vẫn còn níu

lại. Tôi nôn mửa. Lão đoán trước: “Nào, chú mày, chẳng mấy chốc chú
mày sẽ cầm được chèo bươn chải với chúng nó!” Kể thì lão cũng tử tế,
miệng lão cười ha hả, tay dứ dứ chiếc roi da khẽ đập một cách thật thân mật
vào gáy tôi, chứ không quất vào mông. Lão muốn tôi cũng vui lên, cũng
hưởng thú vui với lão trong cái vụ lão vừa tiến hành để mua được tôi.

Thức ăn ở trên thuyền xem ra cũng chấp nhận được. Tôi vẫn chưa hết

nói lúng búng. Đúng như lão thuyền trưởng đã dự đoán, tôi hồi sức khá
nhanh để có thể thỉnh thoảng tham gia bơi chèo với các bạn. Nhưng mắt tôi
còn lóa: nhìn vào một chục cậu mà cứ tưởng như một trăm.

Kể thì chuyến đi cũng không mệt lắm, vì phần lớn thời gian thuyền

chạy bằng buồm. Ngồi chèo bên mạn cũng chẳng đến nỗi buồn nôn hơn là
những hành khách bình thường đi các toa hạng bét trên các chuyến tầu chủ
nhật và còn đỡ lo hơn cả những ngày tôi phải chịu đựng trên con tầu Đô
đốc Bragueton
để đến đây. Chúng tôi luôn luôn gặp được gió lộng trên
chặng đường từ đông sang tây Đại Tây Dương. Khí hậu cũng dịu xuống.
Không có tiếng thở than nào trong khoang thuyền. Chỉ có điều là người ta
thấy chuyến đi hơi dài. Đối với tôi, thế cũng đủ những cảnh biển khơi rừng
rú cho đến muôn đời rồi.

Lắm lúc tôi có ý hỏi lão thuyền trưởng về mục đích và phương tiện

của chuyến đi biến này, nhưng từ lúc thấy tôi khá lên thì lão cũng thôi luôn
việc lui tới thăm hỏi. Mà tôi thì cũng hay nói lẩn thẩn lắm. Tôi chỉ còn thấy
lão từ xa, như một ông chủ thật sự.

Trên thuyền, tôi cố tìm trong đám chèo thuyền xem có Robinson

không và đã nhiều lần tôi gào to lên gọi hắn, cả trong đêm hôm yên tĩnh.
Chẳng có ai trả lời, trừ mấy tiếng chửi thề và đe dọa: Muốn làm tù chèo
thuyền hả?

Tuy vậy, càng nghĩ đến những chi tiết và những tình huống gặp phải

trong cuộc phiêu lưu của tôi, thì tôi lại càng cảm thấy rất có thể là người ta
cũng đã đối xử với hắn như với tôi ở San Tapeta. Có chăng là Robinson

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.