HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 205

loại hỗn độn này đều qua các đầu móng tay tôi. Người ta coi đó là một tác
phẩm, có thể là một tác phẩm đồ sộ và tỉ mỉ nữa. Việc tính toán của chúng
tôi được tiến hành ở New York tại một cơ quan đặc biệt được trang bị
những máy đếm chấy rận chạy bằng điện. Hằng ngày, một chiếc tầu lai dắt
nhỏ của Trạm Cách ly băng qua suốt chiều rộng của vịnh mang về đó tiến
hành việc tính đếm, kiểm tra số liệu của chúng tôi.

Ngày lại ngày cứ thế trôi đi, tôi đã hơi lấy lại được sức, nhưng trong

cuộc sống tiện nghi này, cứ bớt được bao nhiêu mê sảng và sốt rét thì cái
thú phiêu lưu và những khinh suất mới lại xuất hiện khẩn thiết bấy nhiêu.
Khi thân nhiệt đã ở vào 37 độ thì mọi cái đều trở thành vô vị.

Tuy rằng tôi có thể ở lại đấy, mãi mãi yên tĩnh, được nuôi dưỡng tử tế

tại nhà ăn của trạm, và hơn nữa còn gì thích hơn là ngày ngày được ngắm
cô con gái quân y sĩ Mischief, tôi phải ghi thêm vào đây, rạng rỡ tuổi mười
lăm, cứ năm giờ đi đánh ten-nít về, mặc váy cực ngắn, đi qua cửa sổ văn
phòng chúng tôi. Hiếm có cặp giò nào hơn thế, tuy còn hơi có vẻ giò con
trai nhưng đã thanh tú lắm, một vẻ đẹp xác thịt đang hé nở. Một sự khêu
gợi thật sự đến với hạnh phúc, reo vui đầy hứa hẹn. Mấy cậu sĩ quan trẻ
trong đơn vị không sao rời mắt được khỏi cô bé.

Mấy chú nhãi nhép ấy làm sao chứng minh được những công việc hữu

ích như tôi. Tôi không bỏ qua một chi tiết nào trong vòng quay của các cu
cậu xung quanh cái thần tượng bé nhỏ. Mỗi ngày tôi tái mặt trong chuyện
này tới dăm bẩy lần chứ không ít. Cuối cùng tôi cũng tự nhủ mình, tối trời
ai biết được ai với ai, mình cũng có thể nhập vai một thủy binh lắm chứ.
Tôi ôm ấp hy vọng này cho tới một ngày thứ bẩy của tuần lễ thứ hai mươi
ba thì dồn dập xảy ra các sự kiện. Một cậu chuyên làm con thoi về những
bản thống kê, cậu ta người xứ Arménie, bỗng nhiên được đề bạt làm nhân
viên đếm chấy rận cho các đàn chó của đoàn thăm dò ở Alaska.

Nói về thăng quan tiến chức thì đây là một cuộc thăng quan tiến chức

đẹp đẽ, và cậu ta tỏ ra rất mừng. Những con chó ở Alaska quả là những của
quý. Luôn luôn cần đến chúng. Người ta chăm nom chúng kỹ lắm. Trong
khi những người dân di cư thì bị bỏ mặc. Vì họ đã quá nhiều rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.