HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 243

Tôi không quen biết ai ở thành phố này, đàn bà lại càng không. Với

khá nhiều vất vả, cuối cùng tôi cũng kiếm được địa chỉ hú họa của một
“Nhà”, một nhà thổ lậu ở khu Bắc thành phố. Mấy tối liền, sau giờ tan tầm,
tôi đi dạo về phía ấy để thăm dò. Phố ấy cũng giống phố khác, có lẽ được
giữ gìn sạch sẽ hơn phố tôi đang ở.

Tôi đã mò ra ngôi nhà nhỏ, nơi làm cái việc ấy, có vườn bao quanh.

Muốn vào đó, phải phóng cho nhanh, không để lọt vào mắt tên cớm quanh
quẩn đứng gác gần cửa. Đây là nơi đầu tiên ở Mỹ tôi được đón tiếp không
thô bạo, mà còn tử tế nữa, với năm đồng đô la của tôi. Toàn là đàn bà trẻ
đẹp, múm mĩm, phây phây, duyên dáng, hơn nữa có lẽ cũng đẹp chẳng kém
đám các cô ở Laugh Calvin.

Mà những cô này thì chí ít mình cũng còn thật sự sờ mó được. Tôi

không thể không trở thành khách quen của nhà này. Lương lậu còn bao
nhiêu dốc sạch vào đây. Tối đến, để làm lại tâm hồn, tôi lại phải tìm đến
những cuộc chung đụng tình dục với mấy cô gái niềm nở xinh đẹp này.
Chiếu bóng không còn đủ nữa rồi, chỉ còn là liều thuốc giải độc không
công phạt, không hiệu quả thật sự để chống lại sự hành hạ vật chất tàn bạo
ở nhà máy. Muốn kéo dài sức chịu đựng thì phải dùng đến những liều thuốc
bổ thật mạnh, những liều thuốc xổ chính yếu. Nhà chứa này lấy tôi nhè nhẹ
thôi, đối đãi thân tình, vì tôi đem từ Pháp sang cho những cô gái ấy những
khóe chơi, những trò lạ. Chỉ vào tối thứ bẩy, tạm xếp những trò ấy lại, để
họ còn làm ăn, và tôi phải dành chỗ cho họ tiếp các đội bóng chày đi chơi
gái. Bọn này khỏe khoắn, lực lưỡng, cái món “hạnh phúc” đến với họ cũng
đơn giản như hít thở không khí.

Trong khi các cô gái tiếp các đội bóng thì tôi chui vào bếp, cao hứng

viết vài mẩu truyện ngắn cho riêng mình. Sự hăng say của các nhà thể thao
đối với các cô gái ở đây tất nhiên không tác động gì đến cái nhiệt tình có
phần vô hiệu của tôi. Các tay lực sĩ ấy yên chí trong thể lực của họ, ỷ vào
sự hoàn hảo vật chất. Sắc đẹp, cũng giống như rượu cồn hay sự tiện nghi,
càng quen thì người ta càng không còn để ý gì nữa.

Họ đi nhà thổ cũng chỉ cốt đùa nghịch. Thường khi họ còn đánh nhau

ra trò đến nỗi cảnh sát phải kéo đến tóm cổ cả lũ tống lên những chiếc cam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.