HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 332

mắt lại. Còn Robinson thì có vẻ cố làm cho tôi phải mở mắt ra, phải biết rõ
mọi sự.

Để thay đổi chút ít, vừa đi tôi vừa lái câu chuyện sang đề tài đàn bà.

Hắn ta không thích đàn bà lắm. Hắn nói:

-Tớ thì cậu biết đấy, tớ ngán đàn bà, với cặp mông núng nính, cặp đùi

to, miệng hình trái tim và bụng luôn luôn có cái gì đang lòi ra, khi thì mấy
đứa nhóc, khi thì bệnh nọ tật kia... Không ai lại đem đời mình đánh đổi lấy
mấy nụ cười của họ! Phải không nào? Cứ cho rằng trong căn nhà ổ chuột
của tớ mà có một người đàn bà làm vợ, có lẽ từng nửa tháng một tớ đem
mụ ta ra chìa cặp mông xinh đẹp trước mắt tay chủ nhà cũng chưa chắc đã
được lão ta bớt chó đồng nào!...

Tính tự lập là một điểm yếu của Robinson. Tự hắn đã nói điều đó. Tay

chủ quán Martrodin có lẽ sốt ruột với những chuyện thì thào và những mưu
đồ nhỏ nhoi của chúng tôi ở góc trong. Lão lên tiếng:

-Này Robinson, đem mấy cái ly ra đây nào! Liệu tôi có phải vào rửa

thay cho các người không đấy?

Robinson nhảy vọt ra.
-Cậu thấy không - hắn cho tôi biết – tớ kiếm việc làm thêm ở quán này

mà.

Thật đúng là ngày hội. Martrodin tính toán mãi không xong quỹ tiền

của mình, lão khó chịu. Đám khách A-rập đã đi, chỉ còn hai tay tựa cửa
ngủ.

-Chúng nó chờ đợi gì đấy?
-Chờ cô giúp việc! lão chủ trả lời tôi.
-Hàng họ thế nào, có khá không? tôi hỏi cho có hỏi.
-Thế đấy... Nhưng cũng gay, Bác sĩ ạ! Cái chỗ này tôi mua sáu chục vé

từ trước khủng hoảng. Tôi phải kiếm ra ít nhất cũng hai trăm... Ông có biết
không?... Đúng là tôi sẵn khách, nhưng rặt dân A-rập... Mà đám này thì có
uống bao nhiêu đâu... Họ chưa có thói quen... Phải kéo được đám Ba Lan
cơ. Bác sĩ ơi, dân Ba Lan mà uống thì phải biết... Trước đây ở Ardennes

[119*]

, tôi có lắm khách người Ba Lan. Họ làm ở các lò tráng men đến thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.