HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 333

khỏi cần nói, phải không ông? Các lò men bốc nóng dữ lắm mà!... Đối với
nhà hàng chúng tôi phải có những cái đó!... Khát mà!... Và đến thứ bảy thì
mọi cái cho qua hết... Mẹ kiếp! Công việc thế đó! Lương đủ cả đây! Rắc!...
Còn mấy chú dê con này, cần gì uống đâu, cần cái kia cơ... đạo của các chú
cấm uống rượu, nhưng không cấm cái kia...

Martrodin coi thường đám dê con ấy. “Bọn khốn kiếp ấy mà! Hình

như bọn chúng làm cả chuyện ấy với cô giúp việc nhà này! thật là một lũ
cuồng. Bác sĩ thấy thế nào, xin hỏi ông?”

Lão chủ Martrodin ray ray mấy ngón tay ngắn ngủn lên quầng mắt.

Thấy thế, tôi hỏi:

-Thận ông thế nào rồi? tôi vẫn đang chữa bệnh thận cho lão. Ông

không ăn nhiều muối đấy chứ?

-Vẫn còn lòng trắng trứng, bác sĩ ạ! Tôi đã nhờ ông được sĩ xét

nghiệm hôm kia... Ồ tôi có chết vì lòng trắng trứng hay bằng cái gì khác
cũng kệ, nhưng tôi chán cái nghề này... chỉ kiếm được ít lãi cò con!...

Chị giúp việc đã xong việc rửa bát đĩa, nhưng chỗ tay buộc băng bị

mỡ màng bám bẩn, lại phải băng lại. Chị ta biếu tôi tờ bạc một trăm xu
(năm quan). Tôi không muốn nhận nhưng chị ta khẩn khoản. Tên chị ta là
Sévérine.

-Thế nào, Sévérine, chị mới cắt tóc à? tôi nhận xét.
-Phải thế thôi! Theo mốt mà! chị ta nói. Mà có để tóc dài thì làm công

việc bếp núc thế này, nó bắt mùi lắm...

Bực mình vì chúng tôi trò chuyện làm trở ngại việc tính tiền,

Martrodin ngắt lời:

-Cái lỗ trôn nhà cô còn nặng mùi hơn ấy chứ! Tuy thế mà cô chẳng

vắng khách...

-Phải, nhưng không giống ai đâu, Sévérine bực mình đốp chát luôn.

Khắp người chỗ nào cũng nặng mùi... Ông chủ ơi, ông có muốn tôi nói xem
người ông khắm thế nào không?... Không phải chỉ một bộ phận, mà khắp
người ông đấy.

Sévérine nổi giận thật sự. Martrodin không muốn nghe tiếp, lão làu

bàu quay lại với việc tính toán của lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.