HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 44

-Im đi cậu, tôi bảo hắn ta, có thể chúng nó đang nghe xem chúng mình

nói gì đấy...

Cứ như là tôi muốn tỏ ra văn minh lịch sự với bọn Đức. Tôi rất muốn

tay lính dự bị ấy, lúc này đang còn đây, giải thích cho tôi hiểu vì sao tôi
cũng như tất cả những kẻ khác, chẳng có can đảm để mà đánh nhau...
Nhưng hắn ta chẳng giải thích gì cả mà chỉ lặp đi lặp lại rằng hắn đã chán
ngấy lắm rồi.

Thế rồi hắn ta kể chuyện trung đoàn của mình tan tác thế nào vào buổi

tinh mơ hôm trước, chỉ vì một đám bộ binh của ta thế quái nào lại bắn
nhầm qua cánh đồng vào luôn đại đội của hắn. Ai biết đâu được rằng đám
bộ binh ấy lại đến trước hẹn những ba tiếng đồng hồ. Đã mệt phờ người lại
còn bị tấn công bất ngờ, đám bộ binh nổ súng liền... Tôi thừa hiểu cái điệu
này, vì cũng đã từng bị những cú như thế. Hắn nói tiếp:

- Tớ ấy à, khó tin lắm. Cơ hội như thế đến với tớ, tớ bảo thầm ngay

trong bụng rằng: Này, Robinson... Robinson là tên tớ đây, Robinson Léon...
Liệu mà tính đi thôi, không tính ngay lúc này thì chẳng còn lúc nào đâu, tớ
tự bảo mình như thế!... Không phải thế à? Thế là tớ chuồn thẳng, men theo
cánh rừng nhỏ và ở đó, cậu thử hình dung xem, tớ gặp luôn lão đại úy của
ta... Lão tựa vào một gốc cây, trông thật thảm hại! Đang dở sống dở chết...
Hai tay túm lấy cái quần cụt, miệng phun phì phì... Máu me đầy người, hai
con mắt đảo quanh... Không ai đi cùng với lão. Lão kiệt sức rồi... “Mẹ ơi,
mẹ!” lão thều thào trong tiếng khóc, lão đang ngỏm dần, đái cả ra máu... Tớ
bảo lão: “Thôi đi, lại còn mở mồm gọi mẹ, không sợ bà cụ tế cho ấy à”.
Vừa đi vừa thế đấy cậu ạ!... Cũng chỉ nói mép thế thôi! Cậu có tin được là
như thế cũng đủ làm vui được mụ bò cái không? Hở, ông bạn! Chẳng phải
lúc nào cũng có được dịp mà nói với lão đại úy những gì mình nghĩ trong
bụng đâu... Phải nắm lấy cơ hội chứ. Hiếm hoi lắm! Và để chuồn cho
nhanh, tớ quẳng luôn cái ba lô và cả súng ống nữa... Quẳng hết xuống một
cái ao thả vịt ngay cạnh đường... Cậu hình dung xem, cái thằng tớ, như cậu
thấy đấy, tớ nào có muốn giết chóc gì ai, tớ cũng chưa học nữa... Xưa nay
tớ vốn là thằng không thích những chuyện đánh lộn, ngay từ trong thời bình
ấy... Cứ thế tớ đi... Vậy là cậu biết rồi chứ?... Hồi còn là dân thường, tớ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.