HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 466

Mẹ cô ta độp luôn: “Mày vẫn còn yêu được nó à? Mày không thấy nó chỉ là
một đứa vô lại ư? Chẳng đáng một xu! Giờ đây nó đã khỏi mắt do công
chăm nom của ta, nhưng mày sẽ phải hứng lấy tai họa! Tao thề với mày là
như thế! Tao, mẹ mày!...” Để kết thúc, mọi người cùng khóc, cả tớ cũng
thế, vì dù sao tớ cũng không muốn lôi thôi với thứ đồ đĩ ấy, tức giận quá
làm gì. Tớ liền bỏ ra ngoài. Và đã nói với nhau mất mặn mất nhạt thì tình
hình khó mà khá hơn được. Nhiều tuần liền, lúc lúc lại cãi vã, rồi rình mò
nhau suốt đêm ngày... Chia tay nhau thì không nỡ, nhưng cũng chẳng còn
lòng nào với nhau nữa. Còn dính líu với nhau chẳng qua vì còn e ngại nhau
thôi.

“- Anh yêu người khác rồi ư?” thỉnh thoảng Madelon lại hỏi tớ.
“- Đâu có! tớ trấn an cô ta. Đâu có!” Tuy thế rõ ràng là cô ta không tin

tớ. Đối với cô ta thì trên đời, ai cũng phải có người yêu, không ai thoát
được. Tớ nói: “Anh cần một người đàn bà khác để làm gì?” Nhưng cái tật
của cô ta là phải yêu đương. Tớ chẳng biết nói sao cho cô ấy yên lòng. Cô
ta giở ra lắm trò mà tớ chưa từng thấy ở cô ấy bao giờ. Tớ cũng không ngờ
rằng cô ấy bấy lâu vẫn ẩn giấu trong lòng nhiều điều kỳ quặc. “Anh đã hút
mất hồn em!” cô ấy buộc tội tớ, và nghiêm trọng hơn: “Thế mà anh lại định
bỏ đi!” Cô ta đe dọa: “Thì cứ đi đi! Nhưng em nói cho anh biết, thiếu anh
thì em sẽ chết vì sầu não đấy!” Hóa ra tớ lại là nguyên nhân cái chết có thể
xẩy ra vì sầu não của cô ta? Thế là nghĩa làm sao” Tớ hỏi cậu đấy. Tớ lại an
ủi: “Không, em không chết đâu! Anh nào có lấy gì của em nào? Hãy nghĩ
kỹ xem! Anh chưa có con với em! Anh cũng không đổ bệnh cho em! Phải
không nào? Vậy thì, bây giờ anh muốn ra đi, có thế thôi! Như đi nghỉ hè.
Thật đơn giản... Em hãy tỏ ra biết điều...” Nhưng càng giải thích quan điểm
của tớ, cô ta lại càng không chịu nghe. Tóm lại, hai bên không còn muốn
hiểu nhau nữa. Cô ta như điên lên vì không ngờ rằng tớ lại nghĩ trong đầu
những điều tớ vừa nói ra, rằng đó là những điều tớ nghĩ thật sự, đơn giản và
chân thành.

“Đã thế, cô ta còn cho rằng chính cậu đã thúc đẩy tớ bỏ đi... Biết

không thể giữ tớ bằng sỉ vả, cô ta tìm cách khác. Cô ta liền nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.