HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 496

cùng mơ một giấc mơ đẹp cơ mà... Vậy mà anh cứ ác độc với em! Anh coi
thường giấc mơ của em đấy, Léon! Anh bôi nhọ lên nó đấy!... Anh có thể
nói rằng anh đã phá hoại lý tưởng của em... Vậy là anh muốn em không còn
tin vào tình yêu nữa sao, anh?... Vậy là bây giờ anh muốn em mãi mãi đi
khỏi hay sao? Có phải anh muốn thế không?

Đó là tất cả những gì cô hỏi hắn, trong lúc mưa vẫn rả rích qua mành

quán cà phê.

Cô tuôn ra hết mọi chuyện giữa thiên hạ. Rõ ràng là cô đúng như hắn

đã nói trước với tôi. Hắn không bầy đặt tí gì, về tính nết của cô. Tôi không
thể nào tưởng tượng được hai người lại mau chóng đạt được những tình
cảm mạnh mẽ đến thế, nó thế đấy.

Tranh thủ lúc xe cộ qua lại ồn ào, tôi rỉ tai Robinson rằng tình hình đã

thế này, ta liệu tìm cách bứt khỏi cô ta bây giờ và chấm dứt mau thôi, mọi
việc đã hỏng cả rồi, rút dù cho sớm kẻo tình hình xấu hơn thì càng giận
nhau đến chết mất. Thật đáng sợ. “Cậu có muốn tớ tìm cho cậu một cái cớ
để mỗi người đi một ngả không?” tôi bàn với hắn. “Chớ, nhất là chớ làm
thế! Làm thế cô ta sẽ có thể nổi cơn lên ở ngay đây thì không còn ngăn lại
được đâu!” Tôi không nài ép nữa.

Chung quy thì có thế là hắn ta thích cãi nhau công khai, vả lại dù sao

Robinson vẫn hiểu Madelon hơn tôi. Trận mưa rào vừa tạnh, chúng tôi gọi
được một chiếc taxi. Cả mấy người vội vàng leo lên xe và ngồi sát vào
nhau. Ban đầu chẳng ai nói với ai. Giữa chúng tôi đang còn bực dọc nhau,
về phần mình thì tôi cũng thấy hố đến thế là quá đủ rồi. Tôi có thể gắng chờ
thêm chút nữa trước khi tính chuyện tiếp tục hòa giải.

Tôi và Robinson ngồi hai ghế phụ đối mặt với hai cô ngồi trên ghế

trong cùng. Đang đêm hội, đường phố Argenteuil rất đông xe, nhất là
quãng cửa ô. Cũng do kẹt xe nên phải một tiếng đồng hồ là ít mới về được
đến Vigny. Ngồi đó suốt một tiếng, mặt đối mặt, nhìn ngó nhau, mà không
nói một lời thì cũng là chuyện không bình thường, nhất là trời lại tối, người
nọ lo lắng vì người kia.

Tuy vậy, giá chúng tôi cứ ngồi yên như thế, hờn giận nhưng người nào

phận nấy, thì có lẽ đã chẳng xẩy ra chuyện gì. Cho đến nay, mỗi lần nhớ lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.