HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 71

Cô cả quyết bỏ rơi tôi ngay lập tức. Đã quá lắm rồi! Chiều hôm ấy,

tiễn cô ra đến cổng nhà điều dưỡng, cô không hôn tôi nữa. Rõ ràng là,
không ai có thể chấp nhận một kẻ đã bị tuyên án tử hình lại còn mong được
Chúa ban ơn gọi về với Chúa. Khi tôi hỏi tình hình những chiếc bánh rán
bây giờ ra sao, cô cũng không thèm trả lời nữa.

Trở về phòng, tôi thấy Princhard đang đứng trước cửa sổ để thử kính

qua ánh sáng lửa ga, giữa một đám lính vây quanh. Cậu ta giải thích cho
chúng tôi rằng, trong một kỳ đi biển nghỉ hè, cậu ta nảy ra cái ý muốn đeo
kính, và bây giờ cũng đang mùa hè, ban ngày cậu ta sẽ đeo kính ra ngoài
vườn hoa. Cái vườn hoa rộng lớn này được các đội y tá lanh lợi canh phòng
rất nghiêm ngặt. Hôm sau, Princhard kèo nài tôi ra ngoài hiên để thử cặp
kính đẹp với cậu ta. Nắng quái chiều hôm rọi vào đôi mắt kính râm của
Princhard; tôi để ý thấy cái mũi cậu ta gần như trong suốt tới tận hai lỗ mũi
đang thở phì phò.

-Anh bạn ơi! cậu ta tâm sự, thời gian qua đi và không ủng hộ tớ đâu...

Lương tâm tớ không dành lối cho những trò ăn năn hối lỗi, tớ được giải
thoát cũng là nhờ ở những cái rụt rè nhút nhát ấy... Trên thế gian này, tội ác
thì có gì là đáng kể đâu... Từ lâu người ta đã chối bỏ ba cái trò này... Đó chỉ
là những việc vụng về thôi mà... Tớ nghĩ hình như mình cũng có lần phạm
phải... Thật là vô phương cứu chữa...

-Chuyện lấy cắp đồ hộp à?
-Ừ, tớ lại cứ nghĩ đó chỉ là chuyện láu vặt thôi, cậu hình dung xem! Để

giải khuây trong lúc chiến trận và bằng cách đó dẫu có đáng xấu hổ nhưng
còn được sống để yên ổn trở về, thảm hại như đứa chết chìm vừa được vớt
từ đáy biển lên... Chỉ suýt nữa là tớ thành công... Nhưng chiến tranh rõ ràng
là đã quá kéo dài... Người ta không còn hiểu được chiến tranh càng kéo dài
thì liệu sẽ có thêm bao nhiêu đứa đáng ghét để làm cho mình phát chán
ngấy cái Tổ quốc này... Tổ quốc đã bắt đầu chấp nhận mọi hy sinh, bất kể
nó từ đâu đến, bất kể thân xác nó thơm tho hay thiu thối. Tổ quốc đã trở
nên bao dung vô hạn trong việc lựa chọn những kẻ hy sinh! Đến giờ thì
không còn tên lính nào là không xứng đáng được mang vũ khí và nhất là
được chết dưới vũ khí và bởi vũ khí... Tin sau cùng, cậu ơi, người ta đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.