HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 186

Jo cười. “Sẽ phải bán rất nhiều những cái nệm gối như thế mới mua được
một chiếc áo len casơmia đấy.”

“Cô đừng bận tâm! ‘Tích ít thành nhiều’ mà.”

“Cô nghĩ ý cháu là ‘tích tiểu thành đại’,” Jo nói, bật cười khúc khích.

“Vậy ạ?” Dora cũng cười và nhặt lên một chiếc quần vải lanh. “Cháu nghĩ
cô nên mặc cái này.”

“Cô nghĩ cái quần đó chỉ vừa với một chân của cô thôi, còn cái chân kia
biết xỏ vào cái gì đây, nó nhỏ quá mức. Thực ra, nó là quần của Karen.
Cháu thử nó đi.”

Dora đang cố gắng kéo chiếc quần lên thì họ nghe thấy tiếng xe đỗ lại trên
con đường rải sỏi bên ngoài. Jo lao vội đến bên cửa sổ.

“Ôi không! Đó là Philip và... Samantha! Họ làm cái quái gì ở đây sớm thế
nhỉ?”

“Ôi Chúa ơi, cháu đang bị mắc kẹt trong cái quần này!” Dora nói, cố gắng
cởi nó ra trong vô vọng. “Karen mặc cái quần này năm mấy tuổi vậy ạ?”

“Cô đã nói với ông ta là chúng ta sẽ ở đây sáng nay. Ông ta đã hứa sẽ lánh
mặt cho đến mười hai giờ, mặc dù ban đầu ông ta nói cô có thể có cả một
ngày. Ông ta thật quá quắt! Chúng ta sẽ chạy ra ngoài qua cửa sau chứ?”

“Cháu không thể chạy đi đâu cả!” Dora tuyên bố. “Cháu bị kẹt trong cái
quần đáng ghét này rồi! Cháu không thể kéo nó lên hay xuống!”

“Để cô tìm thứ gì đó để cắt nó. Đây... có một bộ cắt sửa móng tay. Chắc
hẳn nó phải có kéo.”

Chiếc kéo bé tí không thể làm được gì với chiếc quần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.