HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 245

đây vì vậy tôi nghĩ tôi sẽ ghé vào”, bởi vì bà có thể đang đi đâu được cơ
chứ?

Bà nhìn cửa hàng từ bên kia đường. Trông nó sang trọng thấy rõ, ngay cả
khi được nhìn từ một khoảng cách khá xa và qua đám xe cộ qua lại.
Miranda rõ ràng đã quá tử tế khi đề nghị bà phục chế mấy món đồ để bán ở
đó. Tuy nhiên, bà cũng có thể tự chấm dứt sự lo lắng khổ sở của mình. Bà
có thể đến gặp Miranda, hoặc đồng sự của Miranda, cho họ xem mấy món
đồ của bà, sau đó lại mang chúng đi và đi mua sắm.

Trì hoãn một cách tuyệt vọng, bà chậm rãi băng qua đường. Nhưng cuối
cùng, bất chấp mọi nỗ lực của bà, bà thấy mình đang ở bên ngoài cửa hàng.
Các cửa sổ được che rèm để ngăn mọi người nhìn vào bên trong và mặc dù
những thứ được trưng bày trông cực kỳ dễ thương, điều đó có nghĩa là Jo
chỉ có thể nhìn thấy những món đồ được lựa chọn để trưng bày.

Ở ô cửa sổ bên này là một cái tủ com mốt sơn màu xanh dương đựng một
bộ sưu tập đồ gốm tráng men màu kem. Jo nhìn ngắm một lúc và quyết
định rằng món đồ ưa thích của bà là thứ trông giống như một cái giỏ đan
nhỏ với những lỗ thủng trang trí, chỉ có điều nó được làm bằng sứ. Ai đó đã
xếp đầy những quả lý chua đỏ vào giỏ và thứ màu đỏ tươi này, giữa những
cái đĩa và bình màu trắng với cái nền màu xanh dương, trông như một tác
phẩm nghệ thuật.

Ở ô cửa sổ bên kia là một sự đối lập hoàn toàn. Vô số những hộp kẹo, hộp
trà và hộp bánh quy cũ được sơn vẽ, đủ các màu sắc rực rỡ và những hoa
văn phức tạp, xếp đầy trên một cái bàn. Đằng sau những thứ này là một cái
lọ mứt cũ cắm những bông nga sâm. Jo thở phào nhẹ nhõm. Đây chắc chắn
là kiểu cửa hàng của bà. Một phần nỗi lo lắng trong bà tan biến. Bà mở cửa
và bước vào.

Phải mất một, hai giây sau bà mới nhận ra người phụ nữ mặc bộ vét thanh
lịch đang tiến về phía bà với hai bàn tay giơ ra chào đón. Miranda trông quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.