HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 144

— Đến thành phố N.
— Mười sáu dặm đường mà chỉ dùng có một cặp ngựa thôi ư? Lúc ấy

thì cậu cứ việc bình tĩnh đi. Thật tức cười, phải không? Như thế thì ngày
mai tôi sẽ đi thành phố N. À, mà thậm chí đi ngay ngày hôm nay cũng
được, nhưng trước hết cứ phải đến Chorzele đã. Tôi nhắc lại với cậu là hãy
bình tĩnh nhé!

Một tiếng đồng hồ sau tôi về đến nhà. Đêm đã khuya, thậm chí quá

khuya rồi, nhưng các cửa sổ vẫn sáng đèn. Hẳn mọi người đang chạy đôn
chạy đáo khắp các phòng. Khi cỗ xe của tôi dừng lại ở sân trước gian tiền
sảnh, cửa bỗng bật mở và linh mục Ludwik với cây nến trong tay vội bước
ra sảnh lớn.

— Im lặng! - Ông đặt ngón tay lên miệng thì thầm ra hiệu.
— Hania đâu ạ? - Tôi nóng ruột hỏi.
— Khẽ mồm chứ. Hania về rồi. Lão Mirza đưa về. Đi theo ta, ta sẽ kể

mọi chuyện con nghe.

Chúng tôi cùng vào phòng linh mục.
— Chuyện gì xảy ra với con vậy?
— Con đuổi theo họ. Mirza đã bắn chết ngựa của con. Thế cha con có

nhà không ạ?

— Vừa về sau khi lão Mirza rời khỏi đây. Ôi, bất hạnh! Bất hạnh quá!

Bây giờ bác sĩ đang ở bên cạnh cha con. Chúng tôi đã tưởng ông ấy bị
trúng phong. Ông định đi thách đấu với lão Mirza ngay liền sau đó. Đừng
đến chỗ cha con vội, bởi điều đó có thể gây tác hại đối với ông ấy. Còn
ngày mai thì con phải xin cha con đừng thách đấu với lão Mirza. Tội này
đúng là nặng, nhưng lão già không có lỗi về chuyện đó. Lão đã đánh đòn
Selim và tống giam hắn, còn Hania thì tự lão đã đưa về đây trả. Lão lệnh
cho mọi người không được hé ra lời nào. Cũng còn may là lão không gặp
mặt cha con.

Sự thật chứng tỏ rằng lão Ustrzycki đã tiên đoán mọi thứ như thần.
— Tình trạng Hania ra sao ạ?
— Ướt như chuột lột. Sốt cao. Cha con mắng nhiếc nó thậm tệ. Tội

nghiệp con bé!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.