HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 156

quyết chiến đến khủng khiếp. Mớ tóc do di động liên tục chảy xõa ra phủ
cả lên trán, miệng há to để lộ hai hàm răng trắng nhởn nghiến chặt. Có thể
nói rằng bản tính hoang dã Tácta đã bị đánh thức trong con người hắn và
bản tính ấy đã trở nên dã man khi cảm nhận được bằng xúc giác thanh kiếm
trong tay và bằng khứu giác mùi máu ở gần. Thế nhưng tôi lại có ưu thế so
với hắn bởi cũng khùng điên không kém và lại có thể lực tốt hơn! Có một
lần hắn không chống cự nổi cú chém của tôi và máu đã tóe ra trên vai trái;
sau đó vài giây mũi kiếm của tôi lại chạm lướt qua trán hắn. Lúc đó trông
hắn thật khủng khiếp, với dải băng màu máu đỏ pha lẫn mồ hôi nhễ

nhại trên khuôn mặt, lan xuống đến tận miệng và cằm. Hình như điều

đó lại làm cho hắn thêm phấn khích. Hắn tiến lại gần tôi và nhảy điên
cuồng như con hổ bị thương. Mũi kiếm hắn lóe lên với tốc độ kinh hoàng
như tia sét ngay sát đầu tôi, sát vai và ngực tôi. Quả thật rất khó nhọc tôi
mới kịp chống đỡ những đường kiếm đó, hơn nữa tôi lại đang mải tập trung
nghĩ đến việc làm thế nào giáng cho hắn một đòn chí mạng. Đôi lúc chúng
tôi giao chiến sát nhau đến mức ngực gần như chạm ngực. Bỗng nhiên
Selim nhảy lùi lại, thanh kiếm phát ra tiếng gió ngay sát thái dương tôi,
song tôi đã đánh trả mạnh đến mức đầu Selim trong giây lát lộ hẳn ra. Tôi
nhắm vào đó nện đòn chí mạng có thể bổ đôi sọ hắn và... bỗng nhiên, giống
như một lưỡi sét ở đâu phóng trúng đầu tôi, tôi kêu lên: "Giêsu, Maria!".
Thanh kiếm rớt khỏi tay và như bị điện giật, tôi ngã bổ nhào, mặt đâm
xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.