HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 38

trở thành tín đồ Công giáo, song mình lại tin vào Chúa và nhiều lần cầu
Chúa theo cách của mình. Cuối cùng mình còn biết được điều gì nữa nhỉ?
Mình biết là có Chúa tồn tại, và thế là đủ rồi.

Và sau đó vài giây cậu ta đã bắt đầu nói một chuyện khác:
— Henryk ơi, cậu có biết không?
— Cái gì?
— Mình có thuốc xì gà ngon tuyệt. Chúng mình chẳng còn là con nít

nữa, có thể thử hút được rồi.

— Đưa đây xem.
Mirza nhảy ngay khỏi giường và lôi ra bao xì gà. Sau khi châm thuốc,

cả hai đứa bắt đầu cùng hút và hút trong im lặng, cùng giấu nhau khạc nhổ
ra phía cuối giường.

Sau giây lát Selim lên tiếng:
— Henryk ơi, cậu biết không? Mình ghen tị với cậu đấy. Bây giờ cậu

đã thực sự trở thành người lớn rồi.

— Mình cũng nghĩ thế.
— Bởi vì cậu đã là người bảo trợ rồi. Chao ơi! Giá có ai cũng trao ai

đó cho mình làm bảo trợ thì hay nhỉ.

— Không phải đơn giản như vậy đâu, hơn nữa, lấy đâu ra một Hania

thứ hai nữa trên đời này chứ. Song, cậu biết không? - Tôi tiếp tục bằng
giọng của một kẻ đang mơ làm người lớn. - Cậu biết không, mình nghĩ có
lẽ thậm chí phải bỏ học, không đến trường nữa. Một người gánh trọng trách
như vậy trong gia đình không thể tiếp tục đi học được.

— Ái chà, đừng có vớ vẩn. Cái gì thế, cậu sẽ không học gì nữa ư? Thế

còn vào đại học?

— Cậu hiểu mà, mình rất thích học, song trách nhiệm phải đặt lên

trên. Chỉ còn cách là bảo cha mẹ mình gửi cả Hania lên Warszawa cùng với
mình thôi.

— Chắc họ chẳng bao giờ đồng ý như vậy đâu.
— Khi mình còn đang ngồi ở trường trung học thì chắc chắn là như

vậy, nhưng nếu như mình trở thành sinh viên đại học thì chắc sẽ được phép.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.