HANIA - TÌNH YÊU CỦA TÔI, NỖI BUỒN CỦA TÔI - Trang 71

người đối với tôi đã thấy sự thay đổi hết sức lớn lao. Người đối xử với tôi
tin cậy và âu yếm hơn. Ngay sau đó người bắt đầu nói với tôi về những
chuyện làm ăn, khoe về ý định mua thêm một phần sản nghiệp của láng
giềng và hỏi ý kiến tôi về chuyện đó. Tôi nghĩ thầm là người đã cố ý nói
chuyện đó để chứng tỏ với tôi rằng người đánh giá nghiêm túc vai trò của
tôi với tư cách đã trưởng thành và là con trai cả trong gia đình. Qua đó tôi
cũng thấy rõ người đã vui mừng vì tôi và những tiến bộ trong học tập của
tôi như thế nào. Chưa bao giờ người nhìn tôi với tình cảm yêu thương trìu
mến như hiện tại. Niềm tự hào của bậc cha mẹ đã được những lời phê của
các thầy giáo ghi trong sổ liên lạc mà tôi đem về làm thỏa mãn tột cùng.
Tôi phát hiện thấy rằng người đang muốn thăm dò về tính cách, phương
pháp tư duy, quan niệm về danh dự của tôi và người cố ý đưa ra nhiều câu
hỏi khác nhau để thông qua đó đánh giá con người tôi. Và rõ ràng kì sát
hạch phụ huynh ấy tôi đã trải qua với kết quả mĩ mãn, bởi vì mặc dù những
nguyên tắc trong lĩnh vực triết học và xã hội của tôi và các bậc tiền bối đã
khác nhau một trời một vực, nhưng tôi không để lộ ra điều đó, ngược lại,
những quan niệm ở các lĩnh vực còn lại thì chúng tôi không thể có sự khác
biệt nào cả. Cũng vì thế, bộ mặt nghiêm khắc như sư tử của cha tôi đã tỏ ra
tươi tỉnh hiếm thấy. Ngày hôm ấy người còn cho tôi bao nhiêu kỉ vật; tặng
tôi cặp súng ngắn mà cách đây không lâu người mới cùng gã Zoll khiêu
chiến và cũng là cặp súng đã chứng kiến những lần quyết đấu của người
thời trai trẻ, khi còn phục vụ trong quân ngũ. Sau đó tôi còn nhận được một
con ngựa rất đẹp, dòng máu phương Đông và thanh kiếm cổ của tổ tiên để
lại, với chuôi cầm gắn những viên đá quý và lưỡi to bản chế từ thép không
gỉ, có bức hình Đức Mẹ chạm bằng vàng trên thép với dòng chữ "Giêsu
Maria". Thanh kiếm này là một trong những kỉ vật quý nhất của gia tộc
chúng tôi, đồng thời cũng là niềm mơ ước muôn thuở từ thời thơ ấu của tôi
và Kazio, bởi vì nó chém sắt ngọt như phoi bào. Khi trao cho tôi thanh
kiếm, người đã rút nó ra khỏi bao, nâng lên chém vào không khí vài lần,
nghe thấy tiếng rít và ánh thép lóe sáng trong căn phòng; sau đó người kẻ
chéo trên đỉnh đầu tôi hình chữ thập, hôn bức hình Đức Mẹ và vừa trao cho
tôi, vừa nói: "Xin trao vào đôi tay xứng đáng! Ta đã không làm kiếm hổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.